Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

Phó Sùng Sơn mời đệ tử chân truyền của Thiên Sát Môn, cũng không phải vì muốn có quan hệ tốt với Thiên Sát Môn.

Nếu như có ý nghĩ này trong đầu, không hề nghi ngờ là hết sức buồn cười.

Các tông môn nằm gần nhau, chỉ có tranh đấu chiếm lợi ích, từ khi nào có tình hữu nghị, huống chi Cuồng Đao Tông cùng Thiên Sát Môn, cả 2 cùng không thấy vừa mắt nhau, giống như là quan hệ giữa Thương Lan Tông cùng Thiên Sát Môn.

Sở dĩ hắn mời đệ tử chân truyền của Thiên Sát Môn, là bởi vì đối phương đã bỏ ra một viên tinh thạch để đánh đổi.

Cái gọi là tinh thạch, chính là chìa khóa để tiến vào Tinh Lộ Bí Cảnh, mà Tinh Lộ Bí Cảnh là bí cảnh thần kỳ nhất tại Đông Lân Đại Lục, có một không hai trên đời.

Tinh Lộ Bí Cảnh không giống với những bí cảnh khác, cần phải đúng thời gian, hoặc một địa điểm đặc biệt nào đó mới có thể tiến vào, Tinh Lộ Bí Cảnh chỉ cần có tinh thạch, sau khi bóp nát tinh thạch, liền có thể tiến vào.

Chỉ có điều, Tinh Lộ Bí Cảnh có hạn chế về tu vi và tuổi tác, muốn tiến vào Tinh Lộ Bí Cảnh, nhất định phải có tu vi Địa Sát Cảnh, tuổi tác không được vượt quá 35, phải thỏa mãn đủ 2 điều kiện này mới được.

Mà người có thể thỏa mãn 2 điều kiện này, căn bản đều là đệ tử chân truyền của các tông môn.

Chính vì điều đó, Tinh Lộ Bí Cảnh còn có một cái tên khác, gọi là Thiên Tài Bí Cảnh.

Theo những người từng đi vào nói, Tinh Lộ Bí Cảnh là một con đường chạy dài trong Tinh Không, người có tiềm lực càng mạnh thì, đi được càng xa.

Mà mỗi khi vượt qua một đoạn đường nhất định, sẽ xuất hiện một cửa ải, thông qua cửa ải, lại có thể tiếp tục tiến lên, mà sau khi thông qua cửa ải, người đó sẽ nhận được lực lượng của Tinh Lộ Bí Cảnh, khiến cho tốc độ tu hành tăng lên nhanh chóng.

Tất nhiên, lực lượng tăng phúc của Tinh Lộ Bí Cảnh chỉ ở một mức nhất định, sau khi tiêu hao hết thì, tốc độ tu hành sẽ khôi phục lại như bình thường.

Các đệ tử chân truyền của các tông môn đi tới Bách Chiến Vực, không ít người đã từng tiến vào Tinh Lộ Bí Cảnh, tu luyện trong đó một thời gian rồi đi ra ngoài, tu vi tăng nhanh như gió, thoắt cái tăng lên một tầng cảnh giới là điều chắc chắn.

Tinh Lộ Bí Cảnh rất thần kỳ, tất nhiên không chỉ có như vậy, chỉ có điều, chỉ có một ít thiên tài siêu cấp chân chính, mới có thể tiến sâu trên con đường Tinh Lộ Bí Cảnh, mà bọn họ sau khi ra ngoài, bình thường tất cả đều im lặng không nói gì, không dễ dàng tiết lộ họ đã trải qua những gì.

Phó Sùng Sơn đã tiến vào Tinh Lộ Bí Cảnh một lần, hắn biết mình hiện tại không thể tiến xa hơn trong Tinh Lộ Bí Cảnh, nên đã đem tinh thạch tặng cho sư đệ đồng tông, còn mình lựa chọn thám hiểm lăng mộ của võ giả Thoát Thai Cảnh.

Thanh niên mặc áo đen đến từ Thiên Sát Môn, gọi là Từ Hắc Sơn, chính là đệ tử chân truyền Bạch Ngân của Thiên Sát Môn, cũng chính hắn đã bỏ ra một viên tinh thạch, để đánh đổi lấy cơ hội này, ban đầu hắn dự định một thân một mình đi thám hiểm, nhưng không nghĩ tới khi ở Huyết Sắc Thành lại gặp Thiếu môn chủ Lệ Vô Huyết.

Tuy Lệ Vô Huyết chỉ có tu vi Địa Sát Cảnh tam trọng, thực lực có chút yếu, có điều thân là Thiếu môn chủ, nên trên người hắn có không ít đồ vật bảo mệnh, dù sao thì hắn cũng là con trai của môn chủ, sau khi Lệ Vô Huyết tiết lộ một vài lá bài tẩy thì, Từ Hắc Sơn mới quyết định dẫn Lệ Vô Huyết cùng đi.

Lý Phù Trần không ngờ tới ở chỗ này lại đụng phải Lệ Vô Huyết, mà chính Lệ Vô Huyết càng bất ngờ hơn khi tới chỗ này lại bắt gặp Lý Phù Trần.

“Lý Phù Trần, là ngươi.” Lệ Vô Huyết thét lớn, sau đó cười gằn.

Lần trước sơ ý để Lý Phù Trần thoát khỏi, khiến hắn hối hận không thôi, không nghĩ tới ông trời vẫn quan tâm tới hắn, đem đối phương đưa tới tận cửa.

“Lệ Vô Huyết.” Đến lúc này, Lý Phù Trần cũng không có ý định che dấu thân phận, bàn tay đặt lên mặt gỡ ra, khôi phục hình dáng thật của mình.

“Trần sư huynh?” Phàn Thiên Tùng cùng Phàn Thiên Vũ ngây dại ra, Trần sư huynh trong miệng bọn họ, tuổi tác xem ra còn nhỏ hơn bọn họ, nhìn tướng mạo, cũng chỉ tầm 20 tuổi mà thôi, chỉ mới chừng ấy tuổi, đã đạt đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, tuyệt đối được coi là thiên tài hàng đầu.

Quan trọng nhất là, Lý Phù Trần đã từng ra tay, một chiêu giết chết Lưu Nghiễm Phong.

Tuy rằng 2 anh em họ không biết, Lý Phù Trần đã sử dụng bảo vật gì, thế nhưng bảo vật cần phải có người điều khiển, nếu như thực lực bản thân quá yếu, thì uy lực của bảo vật cũng chỉ có hạn.

Nhìn thấy Lý Phù Trần lộ mặt thật, Tống Thanh Hà cùng Phó Sùng Sơn cũng có chút giật mình.

Chỉ mới 20 tuổi, đã có tu vi Địa Sát Cảnh nhị trọng, ở bất kỳ tông môn nào cũng được coi là thiên tài hàng đầu, chỉ có những thiên tài sở hữu căn cốt 5 sao mới có thể sánh bằng.

May mà Phó Sùng Sơn đã ra ngoài lịch lãm được gần một năm, vì vậy không biết được chuyện xảy ra trong Bách Thảo Bí Cảnh, nếu không hắn tuyệt đối sẽ sinh ra địch ý với Lý Phù Trần, dù sao thì Lý Phù Trần cũng đã giết không ít hạt giống tốt của Cuồng Đao Tông.

Ngụy Sơn Hà cùng Tô Mộc Vũ cũng nhìn về phía Lý Phù Trần.

Ngụy Sơn Hà trên mặt lộ ra vẻ đố kị.

Mà Tô Mộc Vũ, thì lại tỏ ra hiếu kỳ.

Khi mới tới đây nàng cũng không để ý Lý Phù Trần, nhưng đến hiện tại thì, nàng phát hiện ra Lý Phù Trần là một người không tầm thường chút nào.

Lý Phù Trần tạo cho nàng cảm giác vô cùng khó tả, khi thì giống như mặt trời cực nóng, khi thì giống như một thanh tuyệt thế bảo kiếm, tản ra khí tức bức người.

“Người này, có điểm đặc biệt.” Người có căn cốt 6 sao, cảm ứng nhanh nhạy vô cùng.

Ở một trình độ nhất định, cảm ứng về thiên tài thì, căn cốt 6 sao còn muốn vượt qua võ giả Thiên Cương Cảnh.

Thật giống như là nam châm, khi lại gần nhau, vừa có sức đẩy lẫn sức hút.

“Ngươi chính là Lý Phù Trần?” Từ Hắc Sơn bạo phát khí thế, khóa chặt Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần ngươi đã giết Bạch Sát trong Hắc Bạch Song Sát của Thiên Sát Môn, mà Bạch Sát, là bằng hữu tốt nhất của em ta Hắc Sát.

“Chính là ta.”

Việc đã đến nước này, Lý Phù Trần cũng không cần phải úp mở, nếu như muốn chiến, vậy thì chiến, cho dù Từ Hắc Sơn có là Địa Sát Cảnh bát trọng.

“Giết đệ tử Thiên Sát Môn ta, thì phải chết, nộp mạng đi.” Trong tay Từ Hắc Sơn xuất hiện một món vũ khí.

Cái vũ khí này được tạo thành từ ba bộ phận, theo thứ tự là thiết côn, dây khóa cùng với một quả cầu sắt đầy gai nhọn.

Vũ khí này được gọi là Lưu Tinh Chùy, có lực sát thương rất lớn.

Ầm!

Tay cầm thiết côn, đột nhiên Từ Hắc Sơn vung cánh tay lên, chớp mắt dây khóa cùng quả cầu gai theo quán tính, giống như là sao băng vô cùng chói mắt, bay về phía Lý Phù Trần.

Kích phát Nguyên Thông Thủ, hai cánh tay của Lý Phù Trần nhanh chóng hội tụ Nguyên Thông Chân Khí chí cương chí dương, sau đó rút ra Ô Kim Kiếm, Lý Phù Trần xuất ra một chiêu kiếm đỡ lấy Lưu Tinh Chùy.

Ầm ầm!

Trên tầng 3 tòa lầu phát ra tiếng nổ to, Lý Phù Trần bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống đường cái.

Các đệ tử chân truyền trong tông môn cũng có điểm khác biệt, đệ tử chân truyền có tu vi càng cao thâm, tất nhiên cần phải học không ít môn chân truyền.

Lý Phù Trần tu luyện bí pháp 3 sao thì, Từ Hắc Sơn tất nhiên cũng có tu luyện bí pháp 3 sao.

Tuy rằng hắn chưa tu luyện bí pháp này tới mức tận cùng, nhưng lấy tu vi Địa Sát Cảnh bát trọng thi triển, vẫn đủ khả năng chèn ép Lý Phù Trần.

Thực tế, nếu như lúc trước Lý Phù Trần không dùng mảnh vỡ vũ khí Địa Cấp đánh lén đệ tử chân truyền Ngân Y Tông là Lưu Nghiễm Phong thì, Lý Phù Trần muốn giết đối phương, là chuyện không thể nào xảy ra.

“Lý Phù Trần, nhận lấy cái chết.” Từ Hắc Sơn đuổi theo.

“Toàn Lưu Kiếm Pháp!” Đối mặt với Từ Hắc Sơn hung hăng, Lý Phù Trần cũng bạo phát, thi triển ra Huyền Cấp trung giai kiếm pháp Toàn Lưu Kiếm Pháp.

Trong nháy mắt, ánh kiếm biến thành hỏa diễm xoay tròn như dòng nước, hóa thành một cái vòng xoáy, lần thứ hai va chạm với Từ Hắc Sơn.

Ầm ầm!

Trên đường cái xuất hiện một cái hố to.

Lần này, Lý Phù Trần chỉ lùi lại ba bước.

Tất nhiên, Từ Hắc Sơn cũng tu luyện bí pháp 3 sao, thế nhưng cảnh giới công pháp của Lý Phù Trần, rõ ràng cao hơn đối phương rất nhiều.

Mà bí pháp 3 sao cũng tu luyện tới cảnh giới cao hơn đối phương.

Hơn nữa còn có Huyền Cấp trung giai kiếm ý, cho nên Lý Phù Trần có thể miễn cưỡng chống lại đối phương.

Đây chính là sự chênh lệch giữa thiên tài bình thường và đỉnh cấp thiên tài, có thể dùng ưu thế, để bù đắp sự thua kém về tu vi.

“Sao có thể, thực lực của hắn, làm sao lại mạnh như vậy rồi.”

Lệ Vô Huyết giật mình, Lý Phù Trần lúc còn ở Bách thảo Bí Cảnh, đã vô cùng đáng sợ rồi, đến hiện tại, còn đáng sợ gấp mấy lần so với lúc trước.

Có điều Lý Phù Trần càng đáng sợ, càng kích phát sát ý của Lệ Vô Huyết, nếu không thể diệt trừ được người này, thì cả đời sẽ là tâm ma của hắn.

“Huyền Cấp trung giai kiếm ý, quả nhiên.”

Trên tầng ba tòa lầu, chỉ còn một vài chỗ không bị phá hoại, nơi Tô Mộc Vũ ngồi, chính là chỗ toàn vẹn nhất.

Nhìn thấy kiếm pháp của Lý Phù Trần, trong mắt của Tô Mộc Vũ lóe lên tia sáng.

Đối với đệ tử chân truyền Bạch Ngân, nàng căn bản không thèm để ý, coi như là đệ tử chân truyền Hoàng Kim, 99% nàng cũng không thèm để ý, muốn được nàng để ý, chỉ có những thiên tài tuyệt đỉnh kia, Lý Phù Trần ngoại trừ tu vi có chút yếu, các phương diện còn lại, không thể nghi ngờ đã đạt đến cấp bậc thiên tài tuyệt đỉnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.