Dịch giả: rolland
Sau khi Tiêu Biệt Ly bại lộ kiếm ý thì không ai khiêu chiến hắn nữa.
Đừng đùa, khiêu chiến Tiêu Biệt Ly đã lĩnh ngộ kiếm ý, đây không phải là tự rước lấy nhục sao?
Trong thiên hạ này, chỉ có lĩnh ngộ được kiếm ý mới được coi là một kiếm khách chân chính, nếu không, ngay cả danh tự kiếm khách cũng không xứng, chỉ có thể gọi là một tên kiếm giả.
- Tiêu Biệt Ly, ta tới lãnh giáo cao chiêu của ngươi.
Thân hình của Liễu Vô Hoàng chuyển động, rơi vào trên lôi đài.
Tiêu Biệt Ly kinh ngạc nhìn Liễu Vô Hoàng:
- Liễu sư đệ, ngươi đánh với ta không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Top mười thì có thể tiến vào Bách Thảo Bí cảnh, không cần phải liều mạng.
Liễu Vô Hoàng nói:
- Ta cho là có ý nghĩa, văn không đệ nhất, võ không đệ nhị, ta sớm muốn đánh với ngươi một trân, xem ai là đệ tử đệ nhất Nội Tông.
- Thì ra là thế, vậy thì chiến đi!
Tiêu Biệt Ly không hề sợ chiến, chẳng qua hắn không thích cuộc chiến vô nghĩa mà thôi.
- Tiêu Biệt Ly sư huynh muốn giao thủ với Phách Kiếm sư huynh.
- Không biết ai hơn một bậc?
- Xì, đừng nói chuyện, nghiêm túc xem chiến đi.
Sự chú ý của mọi người nhất thời bị lôi đài số 1 hấp dẫn.
"Liễu Vô Hoàng này đúng là đem bá đạo khắc trong xương."
Ngược lại Lý Phù Trần có chút thưởng thức Liễu Vô Hoàng, khác với người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chi-ton/2431817/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.