Dịch giả: rolland
Trên sân tỷ võ đầy người, phần lớn là đệ tử Nội Tông đến xem náo nhiệt, chân chính có tư cách tham gia chỉ có hai thành mà thôi.
- Ta đi thử một chút.
Một tên đệ tử Nội Tông Quy Nguyên cảnh bát trọng đứng dậy.
Hắn hai tay cầm kiếm, một kiếm bổ vào Huyền Thiết Khoáng Thạch.
Keng!
Tia lửa văng khắp nơi, trên Huyền Thiết Khoáng Thạch xuất hiện một vết trắng.
- Không hợp cách, người kế tiếp.
Chấp Sự Nội Tông phụ trách khảo hạch lạnh lùng nói.
Muốn lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch một vết sâu một tấc là hết sức khó khăn, mấy tên đệ tử Nội Tông tu vi Quy Nguyên cảnh đỉnh phong qua đi cũng chỉ lưu lại trên đó dấu vết sâu nửa tấc mà thôi.
- Quá khó, toàn bộ Nội Tông, không mấy người có thể làm được!
- Ta đoán chừng không vượt qua hai trăm người.
- Hai trăm, xì! Nhiều nhất không vượt quá một trăm.
Ở Nội Tông, trừ đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, ít có dùng khoáng thạch để luyện kiếm.
Coi như đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, cũng chỉ dùng khoáng thạch dưới Hoàng cấp Cao giai để luyện kiếm.
Ai cũng không nghĩ tới, muốn lưu lại dấu vết sâu một tấc trên khoáng thạch Hoàng cấp Đỉnh giai Huyền Thiết Khoáng Thạch lại khó như vậy.
- Ta lên thử một chút.
Nói chuyện chính là Triệu Minh Nguyệt.
Vì tham gia khảo hạch, một tháng trước Triệu Minh Nguyệt đã sử dụng một viên đan dược bán Huyền cấp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chi-ton/2431812/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.