Dịch giả: rolland
Phốc!
Lưu tinh xuyên qua người, Mã Thái Xung cũng khựng lại đó.
Cái gì hộ thể chân khí, cái gì Yêu thú Bì giáp, lúc này đều không có tác dụng.
Dưới một kiếm, toàn bộ bị xuyên qua.
Huyền Thiết Kiếm vung lên, lại một đạo kiếm khí bay ra, chặt đứt cánh tay của Mã Khánh Dương, Lý Phù Trần lạnh lùng nói:
- Từ nay về sau, Mã gia còn dám đặt chân vào Trịnh gia, giết không tha.
Hắn cũng không giết Mã Thái Xung, dĩ nhiên, kiếm khí xuyên người, Mã Thái Xung coi như không chết cũng nửa tàn.
Cũng vậy, hắn không giết Mã Khánh Dương, chặt một cánh tay xem như cảnh cáo.
- Đi, đi mau.
Người của Mã gia đâu dám phách lối nữa, mang Mã Thái Xung cùng Mã Khánh Dương lật đật rời đi, hoảng loạn như chó.
Đám người Trịnh gia giống như nằm mơ, Mã gia tới Trịnh gia hai lần, hai lần đều bị đánh chạy như chó chết.
Mà tất cả nguyên nhân chính là thiếu niên trước mặt này.
Một người một kiếm, giết Mã gia chạy tán loạn, chỉ sợ sao này không dám tới Trịnh gia nữa.
Đây là oai phong bực nào.
Vẻ vang bực nào.
Bất kể trai gái già trẻ, ánh mắt nhìn tới Lý Phù Trần đều mang theo kính sợ.
- Lý thiếu hiệp, đại ân không lời nào nói hết, Trịnh gia chỉ là tiểu gia tộc, không giúp được Lý thiếu hiệp cái gì, nhưng ngày sau, chỉ cần Lý thiếu hiệp nói một câu, dù vào nơi dầu sôi lửa bỏng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chi-ton/2431804/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.