Chương trước
Chương sau
Dịch giả: rolland

Ầm!

Tiếng nổ truyền ra, một cổ kình khí mạnh mẽ lấy hai người làm trung tâm bộc phát, cùng lúc đó, hai người lui lại phía sau, Thân Đồ Tuyệt lui mười bước, Lý Phù Trần lui chín bước.

"Hỏa Vân Chưởng của ta không phải là đối thủ của hắn?"

Vẻ mặt của Thân Đồ Tuyệt khó tin.

Hỏa Vân Chưởng là Chưởng pháp mạnh mẽ mà đại bá Thân Đồ Kiếm Hà của hắn sáng tạo ra, phối hợp với công pháp nóng cháy sẽ phát ra uy lực mạnh mẽ nhất, lấy tu vi của hắn, cho dù là một Võ giả Luyện Khí cảnh bát trọng, cũng bị một chưởng đánh trọng thương.

"Hoả Vân Chưởng của Thân Đồ gia bá đạo nóng cháy, quả nhiên danh bất hư truyền."

Lý Phù Trần đã đem Phách Sơn Chưởng tu luyện tới Đại Thành, một chưởng đánh ra, lực đạo ngoài một ngàn năm trăm cân, lực đạo của Thân Đồ Tuyệt chỉ kém hơn hắn một chút, hơn nữa chưởng lực cực nóng, nếu không phải Hồng Ngọc Công cũng là công pháp dương cương, bàn tay của Lý Phù Trần nhất định sẽ phồng rộp lên.

- Hổ Nha Thập Tự Trảm!

Không tiếp tục dây dưa với Thân Đồ Tuyệt nữa, Lý Phù Trần nhảy lên cao, trong nháy mắt chém hai kiếm về Thân Đồ Tuyệt.

Hổ Nha Thập Tự Trảm chỉ là Hoàng cấp Đê giai Kiếm pháp, nhưng sức bậc rất mạnh mẽ, hơn nữa chỉ có một chiêu, bàn về uy lực, không thua kém Hoàng cấp Trung giai Kiếm pháp.

Trong không trung, hai đạo kiếm ảnh giao nhau chém về Thân Đồ Tuyệt.

- Hỏa Vân Trùng Thiên!

Thân Đồ Tuyệt vẫn còn dư lực, chém một kiếm vào giữa không trung.

Bùm bùm!

Tiếng kình khí nổ tung liên tục, Thân Đồ Tuyệt liên tục lui về phía sau, khí huyết sôi trào.

- Bán Nguyệt Trảm!

Đang ở trên không trung, Lý Phù Trần bỗng vung lên tay phải, một đạo kiếm ảnh mở ra, giống như trăng khuyết, bao phủ Thân Đồ Tuyệt vào trong.

Bán Nguyệt Kiếm Pháp giống như Hổ Nha Thập Tự Trảm, đều là Hoàng cấp Đê giai Kiếm pháp.

Nhưng không bởi vì nó là Hoàng cấp Đê giai Kiếm pháp, liền cảm thấy vô dụng, trên thực tế, Hoàng cấp Trung giai Kiếm pháp chỉ có kiếm ciêu nhiều hơn, uy lực không hơn Hoàng cấp Đê giai Kiếm pháp nhiều, nhưng quan trọng là, chiêu thức của Hoàng cấp Đê giai Kiếm pháp đơn giản, mau lẹ, có thể làm công kích nhanh hơn.

Ầm!

Cánh tay của Thân Đồ Tuyệt tê rần, hai chân rời đất, bay ra ngoài, cuối cùng chật vật rơi xuống mép đài thi đấu, chỉ nửa bước liền rơi xuống.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Lý Phù Trần không xuất thủ tiếp.

- Chưa chắc, chiêu này, vốn là muốn đối phó với Dương Khai, nhưng hiện tại để ngươi biết một chút.

Thiếu Dương Cương khí chảy vào hai chưởng, giảm bớt sự tê tái của hai chưởng, Thân Đồ Tuyệt giương mắt lên, lạnh lẽo nhìn Lý Phù Trần, một cổ khí tức nóng cháy, từ trên người hắn phóng ra.

Lý Phù Trần nhíu mày, hắn ngược lại muốn nhìn, đối phương còn có thể đùa cái gì.

- Hỏa Long Xuất Động!

Thân hình của Thân Đồ Tuyệt loé lên, bay nhanh tới Lý Phù Trần, lúc khoảng cách giữa hai người còn năm thước, thì mũi kiếm của Thân Đồ Tuyệt hung hăng đâm ra, một kiếm nóng bỏng vô cùng, giống như lưu hoả chảy tới Lý Phù Trần.

Hỏa Long Kiếm Pháp, Hoàng cấp Cao giai Kiếm pháp của Thân Đồ gia, cũng là Thành chủ Thân Đồ Kiếm Hà sáng chế, uy lực mạnh mẽ vô cùng, chỉ có Võ giả Luyện Khí cảnh thất trọng trở lên mới có khả năng lĩnh ngộ, Thân Đồ Tuyệt dưới sự chỉ đạo của Thân Đồ Kiếm Hà, mới miễn cưỡng đem chiêu thứ nhất của Hỏa Long Kiếm Pháp, Hỏa Long Xuất Động tu luyện nhập môn, cho nên chỉ có uy lực, nhưng không có chút tinh diệu nào.

Nhưng mà để đối phó với người bình thường là đủ rồi.

- Phong Quyển Tàn Vân!

Lý Phù Trần cười nhạt, kiếm pháp sơ hở trăm chỗ, uy lực có lớn như thế nào đi nữa, cũng không dùng được. Lý Phù Trần xoay tròn, vọt tới bên phải của Thân Đồ Tuyệt, đá đối phương bay lên cao, cuối cùng rơi xuống đài.

- Ngay cả Thân Đồ Tuyệt cũng bại, Lý Phù Trần này, là chiến thần phụ thể sao!

- Ngươi không thấy sao? Kiếm chiêu cuối cùng mà Thân Đồ Tuyệt thi triển thật lợi hại, nhưng không nghĩ Lý Phù Trần lại dễ dàng phá giải như vậy, hơn nữa còn dùng Thối pháp để phá giải.

- Năng lực thực chiến của Lý Phù Trần quá xuất sắc, kiếm chiêu chỉ có uy lực mà không tinh diệu thì không được.

Lý Phù Trần liên tiếp chiến thắng, mọi người xem chiến không còn chê bai, tối đa chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.

- Thiên phú Võ học và thiên phú chiến đấu của người này rất xuất sắc.

Trần Tông Minh phát hiện mình ca ngợi Lý Phù Trần ngày hôm nay quá nhiều lần.

Thân Đồ Kiếm Hà cười nhạt nói:

- Căn cốt phổ thông vẫn chỉ là căn cốt phổ thông mà thôi, qua vài năm, lại xem hắn như thế nào.

- Cũng phải, có tiềm lực hay không, phải qua vài năm mới nhìn ra.

Trần Tông Minh gật đầu nói.

Nghỉ ngơi một lúc, Lý Phù Trần tiếp tục lên đài.

Đối thủ lần này chính là đệ nhất thiên tài không thể nghi ngờ trong mắt mọi người, Dương Khai.

Dương Khai năm nay mười sáu tuổi, người cao bảy thước, tướng mạo anh tuấn, tu vi từ lâu đã tới Luyện Khí cảnh thất trọng, lực lượng đạt tới ngàn cân, thiên phú võ học cùng thiên phú chiến đấu rất xuất sắc, ít nhất, ngoại trừ Lý Phù Trần, nhưng người khác kém hơn Dương Khai một chút, chỉ có Chúc Hồng Tú có thể sánh ngang với Dương Khai, nhưng tu vi thấp hơn.

Có thể nói, bất kỳ phương diện nào, Dương Khai đều ưu tú nhất, không có khuyết điểm.

- Dương Khai đại ca nhất định sẽ đánh hắn thành chó chết!

Quan Mị hiện tại rất buồn bực, Dương Kỳ lúc trước ra mặt giúp nàng đã bị bại từ vòng loại, Quan Bằng, Quan Hạo của Quan gia nàng cũng thua trong tay của Lý Phù Trần, Quan gia thắng thiên tài chiến một cái cũng không có. Hiện tại nàng chỉ trông cậy vào Dương Khai có thể giáo huấn Lý Phù Trần. Hơn nữa, trong lòng nàng, vẫn vừa ý Dương Khai, nếu có thể cùng Dương Khai thành vợ chồng, chờ Dương Khai trở thành đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông, nói không chừng mình cũng có thể theo vào Thương Lan Tông.

- Thiên Hàn, ngươi nói Phù Trần có thể thắng không?

Trầm Ngọc Yến có chút hồi hộp.

Lý Thiên Hàn vỗ tay Trầm Ngọc Yến nói:

- Cho dù không thắng, Phù Trần đều có thể tiến vào Thương Lan Tông, ở đây xem là được.

Kỳ thực Lý Thiên Hàn còn hồi hộp hơn Trầm Ngọc Yến, phần thưởng cho hạng nhất thiên tài chiến chính là hai bình Tụ Khí Đan, hiện tại hắn không còn là tộc trưởng, hơn nữa đã bị giáng xuống làm chi thứ, không có năng lực giúp đỡ cho con trai, chờ con trai hắn vào Thương Lan Tông, chỗ cần dùng kim tệ nhiều lắm, một vạn kim tệ có thể dùng trong thời gian dài.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Dương Khai nhàn nhạt nhìn Lý Phù Trần.

- Cái này phải đánh mới biết được.

Lý Phù Trần ngưng trọng hơn, Dương Khai đúng là khó đối phó, không đánh một trận, hắn cũng không biết ai mạnh ai yếu.

- Phải không? Độc Xà Thổ Tín.

Tốc độ xuất kiếm của Dương Khai quá nhanh, chỉ có thể thấy kiếm ảnh mơ hồ loé lên, giống như rắn độc phun lưỡi.

Đương nhiên, một kiếm này không chỉ nhanh, mà còn ẩn chứa lực lượng kinh người. Lý Phù Trần cách đó mấy thước cũng cảm thấy một dòng khí bắn nhanh tới hắn, đây không phải là kiếm khí, mà là dòng khí bám trên kiếm gỗ, sắc nhọn như kiếm, sắc bén như đao.

"Độc Xà Kiếm Pháp cảnh giới Đại Thành!"

Lý Phù Trần đã nhìn ra, Độc Xà Kiếm Pháp của Dương Khai đã đến cảnh giới Đại Thành.

Đến bây giờ, có thể đem Hoàng cấp Trung giai Kiếm pháp tu luyện tới cảnh giới Đại Thành, trừ hắn ra, cũng chỉ có Dương Khai mà thôi, ngay cả Hạ Bình cùng Chúc Hồng Tú cũng kém một chút. Chỉ là kinh nghiệm thực chiến của Hạ Bình rất phong phú, còn tuổi của Chúc Hồng Tú giống như Lý Phù Trần, chỉ có mười bốn tuổi.

Lúc này, Lý Phù Trần muốn giữ lại thực lực, là cuồng vọng tự đại.

Vận chuyển Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu, khí tức của Lý Phù Trần, tăng vọt lên ba thành, một kiếm nghênh đón Dương Khai.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.