Vòng chiến thứ nhất kết thúc, trước tám mươi sinh ra, Dương gia có bảy người vào trước tám mươi, Thân Đồ gia có sáu người, Quan gia cũng có sáu người, Lý gia chỉ có hai người, là Lý Phù Trần và Lý Vân Hải.
Vòng tám mươi cường chiến đấu chọn bốn mươi cường so với trước kia kịch liệt hơn rất nhiều, vòng này đấu xong, Dương gia còn lại năm người, Thân Đồ gia có bốn người, Quan gia có ba người, Lý gia vẫn hai người như trước.
Vòng thứ ba, bốn mươi cường tiến vào hai mươi cường.
Vòng này không thể dùng từ kịch liệt để hình dung, mà là thảm liệt.
Trước hai mươi được phần thưởng rất phong phú, một khi vào trước hai mươi, ít nhất có thể giảm cố gắng vài năm.
Oan gia ngõ hẹp, Lý Phù Trần đụng phải Quan Bằng lần nữa.
- Vận khí của Lý gia đúng là quá xấu a, Lý Phù Trần sớm như vậy đụng phải Quan Bằng.
- Chính xác, nếu không gặp Quan Bằng, Lý Phù Trần không khó tiến vào trước hai mươi.
Mọi người nghị luận rất náo nhiệt.
Chiến đấu ở ba vòng trước, Lý Phù Trần biểu hiện rất tốt, mỗi lần đều dễ dàng đánh bại đối thủ. Nhưng cũng không giống với Quan Bằng, là một trong những người ngâm Thối Thân Trì, Quan Bằng có thực lực vào trước mười, ngoại trừ Dương Khai có thể dễ dàng thắng hắn, nhưng người khác cũng không chắc.
- Lý Phù Trần, xem ra đây là ông trời sắp đặt.
Trên mặt của Quan Bằng lộ ra hả hê.
Lần trước thua trong tay Lý Phù Trần, là sỉ nhục lớn nhất của Quan Bằng. Hắn thề, nhất định phải cho Lý Phù Trần trả giá thật lớn. Hiện tại cơ hội đã đến, bốn mươi cường tiến vào hai mươi cường, là vòng mấu chốt của thiên tài chiến. Vào, chẳng những có phần thưởng phong phú, mà còn có cơ hội tiến vào trước năm.
Nhưng nếu không vào, thì không còn gì cả, tất cả nổ lực chỉ là phí công.
Lý Phù Trần cười nhạt:
- Quả thật là ông trời an bài.
- Chết đến nơi mà còn ở đó cứng rắn, đợi lát nữa ta đem răng trong miệng ngươi rụng sạch.
Thấy dàng vẻ tự tin của Lý Phù Trần, trong lòng của Quan Bằng nổi lên tà hoả.
- Tộc trưởng, ngươi nói Quan Bằng có thể bị nguy hiểm hay không?
Người nói chuyện là Quan Thiên bên cạnh Quan Nhạc.
Quan Thiên là phụ thân của Quan Bằng, vốn hắn đối với Quan Bằng rất có lòng tin, nhưng dù sao thì Quan Bằng đã từng thua Lý Phù Trần, tuy không biết quá trình bại trận như thế nào, nhưng thất bại là thất bại, nói rõ Lý Phù Trần có thực lực. Mà trên đài chiến đấu, chuyện gì cũng có thể phát sinh, nên trong lòng hắn cũng lo lắng.
Quan Nhạc lắc đầu, nói:
- Yên tâm đi, lúc trước Quan Bằng thua dưới tay Lý Phù Trần, phần nhiều là do khinh thường, hiện tại Lý Phù Trần không thể nào là đối thủ của Quan Bằng.
Lý Phù Trần đột nhiên quật khởi, khiến Quan Nhạc cũng rất kinh ngạc, nhưng theo hắn thấy, căn cốt phổ thông vẫn là căn cốt phổ thông, cũng không dậy nổi sóng gió gì.
- Chính là một căn cốt phổ thông, nhìn các ngươi khẩn trương kìa.
Lão giả ngồi bên trái Quan Nhạc hừ lạnh.
Quan Nhạc cùng Quan Thiên xấu hổ nhìn nhau, lão giả này là Võ giả Địa Sát cảnh duy nhất của Quan gia, bình thường không có lộ diện, chỉ có thiên tài chiến hai năm một lần mới ra xem.
- Đáng tiếc, ngươi vĩnh viễn không làm được, ta đã đánh bại ngươi một lần, cũng có thể đánh bại ngươi lần thứ hai.
Lý Phù Trần nói.
- Nói khoát.
Thân hình của Quan Bằng khẽ động, mộc kiếm như mưa phùn rả rích, đánh tới Lý Phù Trần.
Đinh đinh đang đang. . .
Nếu như nói kiếm thế của Quan Bằng như mưa phùn, thì kiếm thế của Lý Phù Trần giống như gió thổi, từng cơn gió nhẹ thổi qua mưa phùn, mưa phùn liền bị thổi bay, không cách nào tới gần Lý Phù Trần.
- Thực lực có vẻ tăng lên không ít.
Sau một phen giao thủ, Lý Phù Trần đối với thực lực của Quan Bằng rõ hơn một chút, đối phương không chỉ có lực lượng kinh người, mà mỗi một góc độ ra kiếm cũng rất gian xảo, có thể là do được huấn luyện thực chiến.
- Làm sao có thể?
Quan Bằng cau mày, trãi qua một thời gian huấn luyện thực chiến, kiếm pháp của hắn đã được đề thăng, mỗi một kiếm đều nhằm vào sơ hở của Lý Phù Trần. Hắn thấy, cho dù năng lực thực chiến của Lý Phù Trần mạnh đến đâu, cũng không có khả năng vượt qua hắn. Nếu dưới hắn, sẽ bị Miên Thuỷ Kiếm Pháp thâm nhập, nếu như tương đương hắn, bằng vào lực lượng kinh người, có thể đánh bay Lý Phù Trần dễ dàng bằng kiếm gỗ.
Thế nhưng kết quả lại ngoài dự liệu của hắn, Miên Thuỷ Kiếm Pháp của hắn dĩ nhiên bị Thanh Phong Kiếm Pháp triệt tiêu, không chỉ có như vậy, mỗi kiếm của đối phương đều nhắm vào sơ hở của hắn, khiến hắn chỉ có thể phát huy được bốn năm thành thực lực.
- Thú vị, năng lực thực chiến của người này rất xuất sắc, dễ dàng nhìn thấu sơ hở Kiếm pháp của đối phương.
Mắt của Trần Tông Minh sáng lên, gật đầu tán thưởng.
Thân Đồ Kiếm Hà cũng gật đầu, nói:
- Người này tên là Lý Phù Trần, là con của tộc trưởng Lý gia, thiên phú chiến đấu cũng không tệ lắm, đáng tiếc căn cốt chỉ có phổ thông.
- Căn cốt phổ thông?
Trần Tông Minh lộ ra vẻ mặt đáng tiếc, tuy rằng thiên phú chiến đấu của Lý Phù Trần không tính là kinh diễm, nhưng đã không tệ rồi, nếu như có căn cốt nhị tinh, tiến vào Thương Lan Tông đều là người tài có thể đào tạo.
- Tiểu súc sinh này tại sao có năng lực thực chiến mạnh như vậy?
Sắc mặt của Quan Hồng cùng Quan Diễm rất xấu xí.
Dưới sự chỉ dẫn của bọn họ, năng lực chiến đấu của Quan Bằng đã đề thằng rất nhiều, nhưng quá rõ ràng, năng lực thực chiến của Lý Phù Trần lại mạnh hơn, dễ dàng phá giải Miên Thuỷ Kiếm Pháp của Quan Bằng.
- Đừng đắc ý quá sớm.
Quan Bằng hét lớn một tiếng, kiếm thế biến đổi, Miên Thuỷ Kiếm Pháp đổi thành Lạc Vũ Kiếm Pháp.
So với Miên Thuỷ Kiếm Pháp, Lạc Vũ Kiếm Pháp bỏ qua kỹ xảo, tăng cường tốc độ vào tần suất công kích, giống như mưa phùn biến thành mưa nhỏ, rả rích liên tục.
- Ta nói rồi, ta có thể đánh bại ngươi một lần, cũng có thể đánh bại ngươi lần thứ hai.
Vẫn là Thanh Phong Kiếm Pháp, chỉ là kiếm thế của Thanh Phong Kiếm Pháp nhanh hơn, một kiếm chém ra, kiếm thế của Quan Bằng liền tán đi, giữa hai người, truyền ra tiếng bạo liệt.
"Tiểu hữu, lão phu Quan Thông, không biết có thể nể mặt ta, buông tha trân chiến này, sau này ta sẽ có hồi báo."
Đúng lúc này, một âm thanh hư vô mờ mịt chui vào tai của Lý Phù Trần, làm kiếm thế của Lý Phù Trần xuất hiện sơ hở.
Tuy rằng không biết vì sao Lý Phù Trần xuất hiện sơ hở, nhưng Quan Bằng cũng mặc kệ, Lạc Vũ Kiếm Pháp mạnh hơn, phản công Lý Phù Trần.
Sắc mặt của Lý Phù Trần khó coi, lui nhanh về sau, cục diện nhanh rơi xuống hạ phong.
- Chuyện gì xảy ra, tại sao Lý Phù Trần xảy ra sai lầm lớn như thế, không nên a!
- Có cái gì mà không nên, có lẽ lúc trước Lý Phù Trần bạo phát quá mạnh, sau đó lại không còn sức lực nào.
- Có lý.
Biến đổi bất ngờ trên đài chiến, làm mọi người nghị luận ầm ỉ.
Lý Phù Trần dù sao vẫn còn dư lực, một Quan Bằng, không đáng cho hắn đưa ra con bài chưa lật, qua vài lần hít thở, Lý Phù Trần lại hoà nhau, tiếp tục áp chế Quan Bằng.
"Tiểu hữu, lão phu nói là giữ lời, chỉ cần ngươi buông tha cơ hội lần này, lão phu sẽ cho ngươi năm ngàn kim tệ."
Âm thanh lần thứ hai truyền vào tai Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần không thèm để ý, kiếm thế nhanh hơn.
Thấy thế, sắc mặt của lão già bên cạnh Quan Nhạc âm trầm, môi khẽ động.
"Tiểu hữu đừng rượu mời không uống mà uống rượu phạt, mặt mũi của Quan Thông ta, coi như Thành chủ còn phải bán một hai, người nên suy nghĩ kỹ đi."
Bịch!
Lý Phù Trần dùng một kiếm đánh Quan Bằng xuống đài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]