Mỹ nhân che mạng đen từ trên núi rơi xuống, chân khí quanh người vỡ vụn, nghiền nát vài tên tử sĩ của trận doanh Cốt Ma Cung. 
Chạy! 
Trên mặt nàng tràn ngập khủng hoảng, bất chất tất cả mà chạy trốn.  
Trước khi nhận nhiệm vụ tập kích, nàng cũng không biết sư tôn của Trần Vũ là Mao Thu Vũ. 
Nếu sớm biết thì nàng tuyệt đối sẽ không mạo hiểm đáp ứng. 
- Vũ nhi, ngươi không sao chứ?  
Thân hình Mao trưởng lão hạ xuống trên tường thành, khí lưu màu xanh lượn lờ quanh người, trên mặt lộ vẻ quan tâm. 
- Sư tôn, ta không nguy hiểm đến tính mạng. 
Trần Vũ ngồi xếp bằng xuống, phục dụng một viên thuốc trị thương.  
Đồng thời, trung niên mặc giáp cũng rút trở về, kiểm tra tình huống bên phía của Trần Vũ. 
Kết quả, vị cường giả Hóa Khí Hậu Thiên của Thiết Kiếm môn không khỏi lộ ra vẻ mặt cổ quái. 
Chủ yếu là thương thế trên người Trần Vũ quá nhẹ so với tưởng tượng, thậm chí còn không có thương tích rõ ràng.  
Nột thương? 
Sau khi tiếp một kích phạm vi rộng của mỹ nhân che mạng đen kia mà ngoại thương không nghiêm trọng thì nội thương có thể nặng tới mức nào? 
- Vũ nhi, đợi vi sư báo thù cho ngươi!  
Thấy Trần Vũ không có gì đáng ngại, Mao trưởng lão thở phào một hơi, trên mặt thoáng hiện một tia tàn khốc. 
Vù... 
Luồng khí xanh nhạt lóe lên, Mao trưởng lão đã biến mất tại chỗ.  
Chỉ trong chớp mắt, thân hình của hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chi-tam/2230267/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.