Nếu Vĩnh Dạ nhận cha và cắt đứt liên lạc với Du Li Cốc, Du Li Cốc công bố việc này thì Đoan Vương phải làm thế nào? Việc nào cũng có thể lấy đầu của nó.
Mơ hồ trong bóng tối, Vĩnh Dạ nghe thấy tiếng tranh cãi và tiếng khóc của Đoan Vương phi, nó bình thản ngủ tiếp. Trời nóng không thể đắp chăn, thân dưới của Vĩnh Dạ chỉ đắp một tấm vải mỏng màu trắng, loáng thoáng vẫn nhìn thấy vết máu. Đoan Vương phi ngồi trước giường Vĩnh Dạ, nhìn nó nằm trên đó, run tay vạch tấm vải ra nhìn, nước mắt lại không nén được trào ra.
Đoan Vương đứng sau lưng, thấy bà rơi lệ thì thở dài: - Không sao cả, dưỡng...
- Dưỡng cái gì mà dưỡng! Sao chàng có thể ra tay tàn nhẫn thế? Sao chàng không đánh chết nó luôn cho rồi? Nó mới mấy tuổi? Thiếp biết là trong lòng chàng thấy khó chịu mà. Chàng cứ cưới đi! Chàng đi đi! Thiếp... mẹ con thiếp sẽ đi, không làm phiền đến chàng nữa. - Đoan Vương phi đột ngột quay đầu lại nói một tràng như pháo nổ.
Đoan Vương bối rối, thấy Vưong phi mắt đỏ vằn tia máu thì vươn định ôm bà, Đoan Vương phi vung tay đẩy ông ra: - Năm xưa thiếp cho chàng một cái tát là nợ chàng, kiếp này thiếp đã trả chàng rồi; bây giờ tát chàng là vì chàng nợ Vĩnh Dạ. Chàng... hận thiếp cũng đưạc, hà cớ gì phải hành hạ nó như thế?
- Ta... ta hận nàng lúc nào? - Đoan Vương coi cái tát của Vương phi như đuổi ruồi, hoàn toàn không để bụng.
Đoan Vương phi đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da/77385/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.