Tinh Hồn thực sự khâm phục người đánh số thứ tự, in một bông hoa đỏ rực như máu dưới lòng bàn chân, khiến nó nhớ tới biển hoa rực rỡ trên đường xuống hoàng tuyền, đó có phải thai ký sau khi chuyển thế không?
Tinh Hồn bước theo tên thủ vệ, thấy không phải là đương về lầu số mười, thầm hiểu là đang tới Thượng viện mà Lý Ngôn Niên nói, tiếc rằng không được gặp lại Cửu Cửu đáng yêu nữa.
Người trong cốc hành sự quyết đoán tàn nhẫn, không cho chúng có cơ hội được ở bên nhau. Sau này chúng sẽ coi như không quen biết, mỗi người chấp hành nhiệm vụ riêng của mình, nói không chừng còn tàn sát lẫn nhau. Nếu có tình cảm thì không còn là thích khách nữa.
Lý Ngôn Niên cao sang, quyền quý mà chỉ là một Chấp sự thì Chủ sự của cốc này có thân phận như thế nào? Tinh Hồn lặng lẽ phân tích, hiện giờ việc bản thân không muốn bỏ trốn, không muốn làm sát thủ với việc học một chút bản lĩnh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thời đại binh khí hơn nhau là ở vũ lực, Tinh Hồn không ngốc tới mức đi tìm một mảnh ruộng nào đó để làm nông dân.
Tinh Hồn tin rằng, bất cứ thời đại nào, bất cứ nơi nào, vĩnh viễn không nên cam chịu ở tầng lớp thấp kém nhất trong xã hội. Hiếm ai được mang theo cả ký ức kiếp trước như mình, ít nhiều gì cũng phải tổng kết lại để kiếp này sống huy hoàng một chút.
Tinh Hồn cong khóe miệng mỉm cười, cùng lắm thì lại xếp hàng trên đường xuống hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da/77373/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.