Cái gọi là đấu đao, chính là hai bên chỉ dùng một con dao găm, đấu tay đôi. Tất cả động tác tấn công, phòng thủ đều chỉ có thể dùng lưỡi đao để thực hiện. Khảo nghiệm chính là phản ứng, độ linh hoạt, tốc độ ra tay, thể lực và tố chất vân vân của hai bên. 
Đấu đao bình thường không có hiệu ứng đặc biệt gì, nhưng lại vô cùng đẹp đẽ thê lương. 
Ánh đao và huyết sắc trong quá trình song phương đâm tới đâm lui, tựa như hai con thoi không ngừng dệt lưới, làm người ta không nhìn kịp, đồng thời bị hình ảnh ẩn chứa vẻ đẹp và sức mạnh đó làm cho rung động. 
Nhưng mà, nếu thực lực hai bên đấu đao chênh lệch quá lớn, như vậy khán giả sẽ chỉ thấy một màn trình diễn đơn phương. 
Tyler cầm ngược lấy chủy thủ, đây là một tư thế vô cùng kiên cố, chỉ có thể thực hiện động tác đâm xuống dưới và cầm ngang đao phòng ngự. Hầu như không có ai cầm ngược (1) để đấu đao cả, nhưng Tyler lại làm vậy. 
Hơn nữa hắn chiếm hết ưu thế, trong mắt còn mang theo sắc thái biểu thị sự nhàm chán. 
Chủy thủ của Tyler không giống như chủy thủ, mà càng giống như một tia sáng giấu trên đầu ngón tay hắn. 
Thời điểm hắn tùy ý vung lên, ánh đao sẽ thình lình hiện ra, cắt cả thời gian và không gian, đồng thời phô bày vẻ đẹp kinh người, lạnh lẽo cứng rắn va chạm với đao phong của kẻ địch. 
Âm thanh chủy thủ và chủy thủ va chạm nhau tựa như tiếng chuông thanh thúy, làm người ta tưởng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da-chi-phong/6227/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.