Chương trước
Chương sau
Hai ngày sau, lúc Tyler đang đọc sách thì nhận được một tin nhắn từ văn phòng chính thức.
Trong tin nhắn có viết, truyền thông Quang Lâm muốn trưng cầu sự đồng ý của hắn cho phép được sử dụng video đối chiến trước đó để biên tập thêm vào tiết mục của họ, tuần sau sẽ tiến hành truyền bá ra ngoài. Phí cấp phép tiêu chuẩn là: mỗi giây Tyler xuất hiện trong tiết mục sẽ nhận được tám trăm NDT.
Cái giá này có thể nói là rất cao, chủ yếu là vì Tyler vừa xuất hiện đã nhận được đánh giá gna là “tuyển thủ cấp B”. Gía để tuyển thủ cấp B lộ mặt trên sân khấu có tiêu chuẩn tối thiểu, nếu thấp quá hiệp hội eSport còn có thể tới tận cửa kháng nghị.
Vì lẽ đó cho dù Tyler ngay tên thật còn không lộ, truyền thông Quang Lâm cũng không thể không chủ động trả cho hắn trên giá cấp B.
Vì thế một tuần sau, Tyler đã nhận được bốn mươi nghìn NDT “phí biểu diễn”.
Truyền thông Quang Lâm ngoài đài phát sóng eSport trực tiếp, còn có cả trang web video, trang wed cổng thông tin.
Sau khi được Tyler trao quyền thì mang hắn đi ghi hình hai tiết mục. Một là “Tuyển tập chuyên mục đặc sắc tháng X” phát sóng hàng tháng, dùng để tổng kết những màn thi đấu eSport đặc sắc nhất mỗi tháng, tính giải trí khá mạnh. Hai là hạng mục hợp tác với gna, “Thuyết minh công lược XX”, mỗi kì sẽ đề cập đến một chức nghiệp nào đó, tiến hành phân tích thủ pháp PK, trong đó sẽ chọn một tuyển thủ đại diện của trận đấu đến nêu ví dụ hoặc giải thích, tương đối chuyên nghiệp.
Cái trước thì có vẻ không ổn lắm, bình thường phải có đầy đủ tư liệu mới làm được.
Nhưng cái sau thì có thể phát sóng ngay, video ghi lại cảnh Tyler PK với pháp sư súng máy đáng thương đã vào vị trí.
Sau khi số “1” khổng lồ đếm ngược xong, màn ảnh trực tiếp đặc tả đồng tử vàng sậm của Tyler, rồi chầm chậm kéo lên…
Cả trận đấu gần như đều được biên tập vào toàn bộ. Pháp sư “khởi động súng”, Tyler lao đến gần; pháp sư dịch chuyển, Tyler cùng lúc dùng Shadow jump, bộc phát tốc độ tấn công kinh người; pháp sư dùng pháp thuật thế thân trốn thoát, phản kích, Tyler nhanh chóng đuổi theo, cướp đi sinh mạng…Qúa trình biến đổi bất ngờ, vô cùng kích thích, trình độ xuất sắc xác thực không cần phải cắt đi đoạn nào.
Tần suất phát video luôn rất cao, dù sao cũng có nhiều người không thích xem trực tiếp, lại thích xem một vài video đặc sắc phấn khích cho vui.
Kết quả toàn màn hình đều là màn đạn (1) màu sắc rực rỡ trôi tới trôi lui: “Tuyệt đối đừng uống nước, phun ngay tức thì!” “Trước mặt là năng lượng hạt nhân! Không phải nhân viên chiến đấu lập tức sơ tán!” “Mẹ ơi quỳ! (2)”
Khu bình luận cũng đã dựng thành một tòa nhà cao tầng (3),bọn họ bắt đầu phỏng đoán thân phận thực của “tuyển thủ số 419”. Đại đa số đều cho rằng “số 419” là cao thủ thành danh đã lâu, bắt đầu đoán xem đó là ai trên bảng xếp hạng sát thủ nổi tiếng.
Biệt danh “Tứ gia” ngày càng nổi trên mạng, mà quý ngài đồ cổ Tyler hiện tại còn không biết danh hiệu của mình đã bị quyết định như vậy.
Ba ngày sau, Tyler lại tham gia vòng đấu 16/8.
Lần này đối thủ là triệu hồi sư, còn là cái kiểu triệu hồi chậm chạp, am hiểu nhất là dùng một vật triệu hồi làm nền, chỉ cần có thể cầm cự được 10 giây là có thể dùng năm vật triệu hồi đánh giằng co, chỉ cần bất tử trong 30 giây thì vẫn còn sót lại tí máu, gọi ra được mười vật triệu hồi đánh cho đối thủ thành cám…
Nhưng mà rất tiếc, gã bị Tyler kiềm chế gắt gao.
Ngay cả bình luận viên cũng không biết phải nói gì, sức mạnh của “Tứ gia” khủng bố rõ như ban ngày, một chức nghiệp pháp hệ mặc giáp vải yếu ớt như cậu mà muốn cầm cự được mười giây sao? Xa xỉ quá rồi đó!
Cả trận đấu còn chưa tới mười giây, triệu hồi sư nằm bên cạnh vật triệu hồi thứ hai của mình, chết không nhắm mắt.
Kết thúc trận đấu, người dẫn chương trình lại muốn hỏi cảm nghĩ.
Triệu hồi sư cũng không biết cảm nghĩ của mình là gì, suy yếu nói: “Tôi khá là xui xẻo…gặp phải thiên địch”
Khán giả gật đầu tới tấp, bày ra vẻ mặt đồng cảm sâu sắc.
Đến phiên Tyler phát biểu cảm nghĩ. Hắn cầm lấy microphone, bình tĩnh nói: “Không”
Người dẫn chương trình: Qủa nhiên không có cảm nghĩ.
Khán giả: Qủa nhiên lại vậy.
Mọi người vô cùng ăn ý bỏ qua phần “cảm nghĩ” của Tyler, trận đấu này cứ vậy mà kết thúc.
Sau bát cường tranh bá chính là vòng bán kết, ở giữa còn có một tuần để nghỉ ngơi.
Bởi vì đối thủ chỉ còn bảy người, cho nên các tuyển thủ đều bắt đầu quan sát tư liệu, video, tuyệt kĩ thành danh và vân vân của tuyển thủ khác, trước trận đấu chuẩn bị chiến thuật thật tốt.
Chỉ có Tyler nhìn lướt qua rồi lại chạy đi thư viện, hấp thụ tri thức của thế giới này.
Mấy ngày nay Tyler thường đến thư viện.
Từ lần suýt nữa bị fan của Bùi Nhung nhận ra thân phận, hắn luôn phải cải trang.
Nhưng bởi vì liên quan đến khí chất, có khi vẫn bị người nhìn lén hoặc quang minh chính đại nhìn chằm chằm, là có thể hiểu được.
Thế nhưng cái người rình trộm hôm nay…đứng yên một chỗ nhìn chằm chằm mười phút là sao hả?
Tyler lặng lẽ khép lại cuốn sách trên tay, giả vờ lơ đãng ngẩng đầu, mặt đối mặt với cái kẻ đã nhìn trộm mình mười phút kia.
Thông qua khe hở giữa các cuốn sách, kẻ rình trộm kia là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, mặt còn rất non, nhìn như con lai. Mang  một cặp kính gọng mỏng, trên người mặc một bộ đồng phục phẳng phiu, trước ngực gắn huy hiệu trường và huy chương, vừa nhìn là biết là đại biểu học sinh ưu tú.
Tyler: “Xin chào, có chuyện gì không?”
Đối phương sửng sốt một lát, nhanh chóng hoàn hồn: “À không, không có, tôi chỉ là…”
Con người lúc đang kiếm cớ, ánh mắt thường nhìn loạn xung quanh, theo bản năng tìm linh cảm —— biểu hiện của cậu ta quá rõ ràng, Tyler liếc cái là thấy.
Tyler: “Tìm sách?”
Thanh niên: “À vâng, đúng vậy, tôi muốn tìm…cuốn《Lịch sử phát triển động cơ warp》của George. J.”
“Nơi này là khu lịch sử chính trị”
“A, xin lỗi, tôi lần đầu tới đây…” Thanh niên đỏ mặt, còn vô cùng rõ ràng, hầu kết cố gắng không di chuyển, tránh đi ánh mắt của Tyler, “Tôi không quen thuộc các phân khu trong đây lắm”
Tyler híp mắt, chậm rãi nói: “Lần đầu tới mà đã mượn hơn hai mươi cuốn sách à?”
“Dạ…?”
“Bookmark giả lập của cậu, đã dùng hai trang, nói cách khác trong ghi chép mượn sách phải có ít nhất hai mươi quyển”
Thanh niên mặt mũi đỏ bừng, cảm giác như muốn bốc cháy, cuống quýt nói: “Tôi…tôi mượn bookmark của bạn”
Tyler nhìn cậu một lát, bỗng nhiên cười nói: “Không phải cậu muốn tìm sách sao? Tôi dẫn cậu đi”
“Nếu vậy thì…cảm ơn anh rất nhiều”
“Tôi là Tyler, rất vui được gặp cậu”
“Victor…tôi cũng vậy”
Lúc hai người vòng qua một giá sách.
Nội tâm Victor: Xong rồi! Mình đúng là tệ quá! Lần đầu nói chuyện mà đã luống cuống tận ba lần! Ban nãy liệu có làm cho người ta ghét không? Nay ra khỏi nhà có quên vuốt gel không nhỉ? Chắc là không. Liệu anh ấy có ghét mùi gel này không?…Trời ơi tệ quá, đừng có thất thần nữa Victor…Nãy mình nói dối bảo mượn sách gì ấy nhỉ?
Nội tâm Tyler: Cậu ta thích mình. Chậc chậc.
“Cậu là học sinh ở gần đây à?” Tyler thuận miệng hỏi.
“Không, không phải” Victor nói, “Tôi là về trường cũ…để diễn thuyết cho tân sinh trong lễ khai giảng, giới thiệu sơ qua về Học viện kĩ thuật đế quốc”
Có thể được mời về diễn thuyết trong lễ khai giảng, đều là học sinh ưu tú nằm trong top 10.
Tyler: “Trước khi tốt nhiệp cậu hẳn là học sinh rất giỏi”
Mặt Victor lại nóng lên, nói: “Thực ra tôi không phải là học sinh đạt chuẩn, ở trường cũng có lúc…trốn học”
“Ồ, nhân chi thường tình mà”
Tyler nói, dừng chân nhìn lướt qua nhãn trên giá sách.
Trong nháy mắt khi hắn quay đầu, Victor hít một hơi thật sâu: “…” Cứu với, ai tới ngăn không cho tôi nói tiếp đi! Đáng lẽ mình phải nói với anh ấy rằng mình theo học ba học vị, vì không sắp xếp được chương trình học mới bỏ qua mấy môn…
Tyler: “Vừa rồi cậu bảo muốn cuốn Lịch sử động cơ gì ấy nhỉ?”
Victor: “Lịch sử động cơ warp, do tiến sĩ George.J viết”
“Không phổ biến mấy, là chuyên ngành của cậu à?”
“Không, không phải. Đấy là…sở thích của tôi” Victor nói, “Tôi nhiều lúc cũng xem một ít sách linh tinh, để anh chê cười rồi”
Tyler: “Không sao”
Nội tâm Victor lúc này đã chảy xuống hai hàng lệ dài: Không! Đừng có khiêm tốn nữa, mau nói mày không phải cái loại trốn học để đọc sách giải trí đi Victor! Là đàn ông thì phải có lúc thể hiện mình chứ, làm sao lại sợ sệt như vậy hả!
Vài giây sau.
Victor: “Kia, cái kia…”
“Hử?” Tyler tự nhiên quay đầu lại nhìn cậu.
Victor: “…” Ơ, mình là ai? Đây là đâu? Vừa rồi mình muốn nói gì ấy nhỉ?
Tyler vẫn luôn mang vẻ mặt ôn hoà, chậm rãi vươn tay, duỗi qua bên tai cậu, cuối cùng chống lên đằng sau.
Kabe don (4)!
Victor kinh hãi lùi về đằng sau một bước, lưng liền tựa lên giá sách, bị vây trong tư thế kabe don, không thể trốn thoát.
Một lát sau, cậu dường như cam chịu, mặt đỏ bừng co người lại trước giá sách, đôi mắt xanh thẳm mở to đầy vẻ bất lực, đường nhìn thẳng tắp dán lên mặt Tyler.
Sau đó Tyler vươn tay lấy xuống một quyển sách trên giá ở sau lưng cậu, đưa cho cậu: “Lịch sử động cơ warp, là bản này à?”
Victor: “…”
“Hử?” Tyler phát ra một âm tiết.
Victor hoàn hồn: “Đúng, đúng là bản này rồi, cảm ơn anh!”
“Không cần cảm ơn”
Nội tâm Victor: “Mau hỏi phương thức liên lạc đi! Phương thức liên lạc đi! Liên lạc đi! Đi!
Hai giây sau.
Victor: “Anh…anh…anh đúng là một người tốt”
Tyler: “…”
Victor: “…” Mẹ ơi con sợ QuQ.
Tyler không biết vì sao lại có loại cảm giác sung sướng “Trong lúc rảnh rỗi bắt được một con hamster đi ngang qua, sau đó hung hăng bắt nạt nó một phen”
Hắn giơ quyển sách trong tay ra, hỏi: “Đúng rồi, tôi có vấn đề muốn hỏi. Trong cuốn sách này có một từ viết tắt mà không có giải thích —— “Tích điểm” là cái gì?”
Victor sợ ngây người: “C…cái gì cơ?!”
Tyler: “Tích điểm, cậu cũng không biết à?”
Mặt Victor đều đỏ cả lên, vành tai như sắp nhỏ ra máu.
Tyler: “???”
Victor: “Đó, chính là…điểm mẫn cảm nhất…trên thân thể…á”
Chú thích:
(1) Nguyên văn “ 弹 幕 ”:  “bullet screen” hay “danmu”  là ch ức năng cho phép người xem  “bắn”  bình luận lên màn hình video, phim ảnh vân vân  như những viên đạn  trong thời gian thực.
(2) Nguyên văn “ 妈问跪 ” Câu gốc là “Mẹ hỏi tôi sao phải quỳ để chơi di động” dùng để chỉ việc nhìn thấy điều gì đó vô cùng trâu bò
(3) Nguyên văn “ 高楼 ”: Trong các truyện võng phối thường hay xuất hiện các từ như “lâu chủ, lầu 1, lầu 2” viết tắt là L. Lâu ở đây là comment, cao lâu ở đây là chỉ lượng comment nhiều đủ để dựng thành nhà cao tầng:))
(4) Thuật ngữ kabe-don xuất hiện nhiều trong manga và anime. Chúng được biết đến là hành động mà nhân vật nam dồn người nữ vào tường. Sau đó đấm tay thẳng vào tường ( 壁  – kabe) gây ra tiếng động ( ドン – don). Hành động này sẽ khiến cho đối phương không còn cơ hội chạy thoát và buộc phải mặt đối mặt với người nam đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.