Trước khi thi đấu bắt đầu, nội tâm Cadino bi thương quả thực không khác gì với Hoa Xuy Hoa ngày ấy.
——Đánh? Hình như đánh không lại.
——Nhận thua? Cũng đã đứng trên sân thi đấu này rồi, nhận thua thì đúng là có lỗi với bản thân, có lỗi với khán giả, có lỗi với huấn luyện viên…
Nghĩ tới nghĩ lui, thôi vẫn đánh đi.
——Nghe nói tuyển thủ Odin sẽ giữ lại một chút danh dự cho đối thủ, tốt xấu gì hắn chưa từng giải quyết kẻ địch trong vòng hai mươi giây…
Thế nhưng khán giả có thể liếc cái là nhìn ra “bạn được nhường tới hai mươi giây” hay không, thì còn phải xem ở bản lĩnh của chính tuyển thủ.
Cadino cảm thấy mình tương đối không có khí phách, chưa bắt đầu đánh mà đã nghĩ cái chuyện “đối phương sẽ nhường hai mươi giây đúng là tốt quá rồi” này
Đây là vòng thứ ba của vòng bảng, cũng là vòng thứ hai đếm ngược, quyết định trận đấu bốn vào hai.
Song hiện tại các tuyển thủ top bốn về cơ bản là đã vững vàng tiến vào nửa sau giải đấu tỉnh, cho nên không cần lo lắng quá. Điều này dẫn đến rất nhiều tuyển thủ sẽ lựa chọn khi xác định đấu vòng sau, giữ lại thực lực, không sử dụng kỹ xảo cùng đòn sát thủ của mình ở trận đấu này để tránh bị đối thủ tiềm ẩn thăm dò con át chủ bài.
Trong lòng Cadino đúng là nghĩ vậy: Mình chỉ hơi dùng sức, nhưng không để lộ con át chủ bài…Muốn thắng đối phương chắc chắn là không dễ rồi, so với việc phơi bày con át chủ bài mà vẫn thua, hoặc là chỉ thắng thảm này nọ, còn không bằng giữ lại đến vòng chung kết lấy ra đối phó người khác. Như vậy vấn đề trận này chỉ là thua không khó coi quá mà thôi…
Sau khi hắn hạ quyết tâm, bản đồ ngẫu nhiên cũng đã có: Đoàn tàu cổ điển.
Bản đồ này về cơ bản chính là hai tuyển thủ chiến đấu trên xe lửa. Tốc độ xe lửa khoảng 200km/h, đối với hai Sát thủ da mỏng nhân giòn thì điều này có nghĩa là không được rớt xuống xe, trượt chân một cái phỏng chừng cũng chết luôn.
Xe lửa do năm toa xe tạo thành, hai toa cuối cùng là toa xe chở đầy than, ba toa phía trước là chỗ ngồi chở khách, hành lang cùng một nóc xe có thể đứng được.
Tổng thể mà nói, bản đồ tương đối chật hẹp, không gian không lớn.
Bình luận viên lúc ấy đã bình luận: “Điều này đối với hai chức nghiệp Sát thủ, vừa thiếu vị trí ẩn nấp, lại vừa không có không gian dư đật để né tránh ——về căn bản đây là một cục diện ‘Ngõ hẻm gặp nhau kẻ dũng sẽ chiến thắng (1)’”.
Khán giả dồn dập bày tỏ: “Khó mà thấy được hai Sát thủ quyết đấu, còn là bản đồ đánh trực diện!”
“Không biết người nào có thể chớp lấy cơ hội ra tay trước mở màn đây”
“Tôi cược Tứ gia!”
“Thôi giỡn đi! Ai mà chả biết Cadino là cao thủ giỏi Stealth nhất Tiên Cầm, Odin chưa chắc có thể nhìn thấu đâu”
“Tui cược Odin… không Stealth…”
Thời gian đếm ngược ba mươi giây lập tức bắt đầu.
Bóng người Tyler trực tiếp xuất hiện trên nóc đầu tàu, mà Cadino thì lại đứng trên nóc toa xe chở than cuối cùng. Hai người cách một khoảng không quá xa nhìn nhau.
Cadino có hơi e ngại, nghĩ thầm: Sao lại là bản đồ đánh trực diện chứ…
Hắn vừa âm thầm ghi nhớ toàn bộ không gian của đoàn tàu này, thời gian đếm ngược cũng vừa kết thúc.
Thi đấu vừa bắt đầu.
Cadino không nói hai lời đã tiến vào trạng thái Stealth.
Bình luận viên: “Là một tuyển thủ Sát thủ nổi tiếng với Stealth một đòn mất mạng, xem ra Cadino khi đối mặt với người cùng nghề cũng không có ý định thay đổi chiến thuật trước đây. Chúng ta hãy cùng xem một tuyển thủ khác…Hả?”
Trái ngược với Cadino, Tyler đừng nói là Stealth, ngay cả ý định mai phục cũng không có.
Sau khi bắt đầu hắn liền thong dong đi trên nóc xe về phía sau. Lúc đến toa xe thứ hai vận chuyển hành khách thì nhảy xuống, chân dài trực tiếp đá văng cửa toa xe, cả người vững vàng đi vào.
Toa xe còn hẹp hơn nhiều so với nóc xe, phần lớn là gian người ngồi, mà hành lang ở ngoài gian thì chỉ có thể đủ cho hai người mặt dán mặt qua lại.
Tyler ung dung đứng ở bên trong.
Cadino liền lúng túng ——hắn còn đang ở trạng thái Stealth, Stealth quan trọng nhất là cái gì? Là xuất hiện khiến người ta không ngờ đó!
Tyler ở trong hành lang chật hẹp ôm cây đợi thỏ, Cadino cũng chỉ có thể tiến công từ hai phía. Bất kể là phía nào, hắn cảm thấy lấy trình độ của Tyler đều không có khả năng bị mình tập kích thuận lợi…
Thế nhưng thi đấu tóm lại vẫn phải đánh, chỉ khác là kiên trì nhận thua và kiên trì cố thắng mà thôi.
Đoản kiếm của Tyler vẫn chưa ra khỏi vỏ. Bởi vì một động tác rút đoản kiếm kia của hắn, đồng dạng có thể tạo thành sát thương lớn, cho nên trong thời gian vô cùng ngắn trước khi chiến đấu qua lại (nhất là với chức nghiệp cận thân),hắn có lúc lựa chọn không rút kiếm trước.
Hắn thưởng thức chủy thủ bên tay trái mình. Cầm thuận, cầm ngược, lật qua lật lại nhìn lưỡi đao sắc bén, giống như hoàn toàn không thèm để ý có một Sát thủ khác đang ở trong bóng tối mưu đồ cướp tính mạng hắn.
Mở màn giây thứ ba, mắt Tyler chớp chớp, bỗng nhiên rơi trên lối đi hẹp dài trước mắt.
Ở nơi đó vang lên âm thanh rất nhỏ.
Bên dưới mũ trùm, khóe miệng Tyler hơi cong lên, nhưng hắn án binh bất động, bình tĩnh đứng chờ tại chỗ, chủy thủ từ từ hạ ra sau.
Đột nhiên, ván gỗ hành lang trước mặt Tyler vang lên một tiếng “Két” nhẹ ——
Gần như cùng lúc đó, hai mắt vàng sậm của Tyler đã biến mất trong cái bóng của áo choàng, mà chủy thủ trong tay hắn đã vẽ ra một đường cong sáng trắng hoàn mỹ!
Cơ hội!
Cadino vui mừng không xiết, thân ảnh bỗng lóe lên!
Bóng dáng hắn căn bản không ở trên hành lang, mà lại xuất hiện ở bên ngoài toa xe, hai tay vẫn luôn vịn trên cửa sổ lẳng lặng chờ đợi.
Dương đông kích tây…chính là chờ kẻ định trong nháy mắt phân tâm.
Lúc này hắn dùng đầu gối bất thình lình đập vỡ cửa kính toa xe, cả người từ trạng thái tàng hình hiện ra, hai thanh chủy thủ như răng nanh tàn nhẫn đâm về phía Tyler!
Thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo, Cadino kinh ngạc phát hiện, chủy thủ của Tyler sau khi liên tục vạch ra đường cong kia, lại tao nhã xoay gần ba trăm độ, trực tiếp đỡ lấy chủy thủ của mình!
“…Ha”
Tyler bật ra tiếng cười khẽ không rõ, lại giống như là khẳng định với hậu bối.
Khi chủy thủ của hắn vang lên hai tiếng “Keng keng” giòn vang, dẫn Cadino nhào tới, làm cho hắn lúc lăn vào trong toa xe thì đoản kiếm của Tyler đã ra khỏi vỏ!
Cadino thu người lại giữa không trung, sau khi rơi xuống đất nhanh chóng đứng dậy đan chéo chủy thủ ——
Nhưng vẫn không đủ nhanh!
Khi chủy thủ của hắn giao nhau, đoản kiếm Khải Ca đã thu lại vào vỏ!
Nơi cổ họng của Cadino đã xuất hiện một đường máu hẹp dài.
Mà Tyler nhấc chân chính xác vô cùng, đạp lên song nhận giao nhau của hắn, lập tức đá bay hắn ra một đầu khác ở hành lang.
Cadino không chút do dự mà nhảy lên, trực tiếp từ phía cuối hành lang nhảy lên nóc xe, một lần nữa biến mất trong tầm nhìn của Tyler.
Đợt giao thủ thứ nhất ban nãy, dù cho là hai Sát thủ giao chiến, cũng coi như là một lần cực nhanh.
Mãi đến khi Cadino lại biến mất, nam bình luận viên mới có thể gắng gượng thở ra một hơi, thoát khỏi tốc độ bình luận cực nhanh, tổng kết một câu: “Cadino ăn thiệt một chút, thế nhưng chỉ cần phục kích một lần nữa, chút thiệt ấy vẫn có thể lấy lại được”
Nữ bình luận viên thì lại nói: “Không hiểu vì sao tuyển thủ Odin lại buông tha cho Cadino. Lấy tốc độ tấn công cùng di chuyển của Odin, vừa rồi hắn có vẻ có cơ hội truy kích…”
Thực ra nam bình luận viên cũng không nhìn ra cách thức gì, nhưng nghĩ thầm: Có khi là Odin đã có niềm tin tất thắng, cho nên đang nhường không dấu vết ấy chứ?
Điều này không ai rõ ràng hơn so với người trong cuộc.
Vào giờ này phút này, nội tâm Cadino: Mợ nó hắn khinh mình! Hắn có cơ hội lấy đao chém mình mà không chém, lại đi lấy chân đá mình! May là mình lăn nhanh, bằng không một đạp kia không phải trên đao mà lại ở trên mông không biết chừng…
Nội tâm Tyler: Lại một tên nhãi con chơi trò dương đông kích tây trước mặt mình…
Trò xiếc này, bậc thầy sát thủ đã sớm chơi chán từ mấy trăm năm rồi.
Cadino cực kỳ không phục, cảm thấy đây là lúc dùng chiến thuật kế tiếp.
Lần này, hắn mai phục trên toa xe tiếp theo. Sau khi đợi kỹ năng ẩn thân của mình CD xong, lặng lẽ đi vào hành lang ở toa xe xủa Tyler.
Hắn vừa đi, vừa tạo tạp âm trên đường.
Bình luận viên: “Ồ! Cadino đang dùng chiến thuật hư tắc thực chi thực tắc hư chi (2) sao?”
Nếu đổi một người khác ở trên sân, có lẽ sẽ cho rằng Cadino lại một lần nữa chơi trò “dương đông kích tây”, ngược lại sẽ không chú ý tới âm thanh phát ra trên con đường này.
Thế nhưng bất hạnh thay, người hắn phải đối mặt lại chính là ông tổ của Sát thủ.
Tyler vẫn lạnh lùng đứng chờ tại chỗ, toàn bộ khí tràng bễ nghễ kia rõ ràng biểu đạt: Nhanh lên, đừng để ta phải chờ cậu.
Một hành lang rất ngắn, Cadino đi mất tầm ba giây.
Mãi đến khi tiếp cận Tyler trong vòng 1.5 mét, vì đề phòng Stealth bị nhìn thấu, hắn sử dụng kỹ xảo di chuyển vị trí của mình, lao thẳng tới trước mặt Tyler!
Kỹ xảo như vậy, trong mắt bình luận viên và khán giả, dùng để tiếp cận kẻ địch là dư dả.
Thế nhưng với Tyler đem Tia chớp trở thành vận động làm nóng người, còn chê quá non!
Ngay khi ẩn thân của Cadino kết thúc, cơ thể lộ ra trong nháy mắt, Tyler không tránh không né, ngược lại nghênh đón trực diện!
Hắn khởi động muộn hơn, nhưng lại vô cùng kỳ diệu đi sau mà đến trước, trong nháy mắt nghiêng người đi qua Cadino.
Đòn tấn công của Cadino không thất bại, nhưng lại “Keng” một tiếng rơi trên chuôi kiếm của Tyler ——mà trong giây lát đó, Tyler mượn lực của Cadino, nhanh chóng rút kiếm, một kiếm chém mất 20% HP của Cadino.
Cadino vốn có thể trả đòn, thế nhưng trong thời khắc mấu chốt ngàn cân treo sợi tóc hắn lại mất thăng bằng!
Bởi vì trong lúc Tyler tấn công, vẫn còn thừa sức dịch chân, vừa vặn chặn lại trên con đường Cadino cần để duy trì trọng tâm thân thể ——sau đó tùy ý quét một cái, trái lại làm cho Cadino vấp ngã xuống đất!
Cadino cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống kỹ xảo phóng thích giữa chừng lại bị người đánh gãy, bất ngờ không kịp phòng bị lăn một vòng tại chỗ, có phần chật vật rời khỏi phạm vi tấn công cận chiến của Tyler.
Giờ phút này, trên dưới khán đài đều “Woa” một tiếng thán phục: Một đòn quét chân này của Odin, cho thấy năng lực phán đoán cực nhanh điêu luyện cùng sự linh hoạt của cơ thể.
Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn có thể nháy mắt tìm được nhược điểm của kỹ xảo di chuyển vị trí của Cadino, đồng thời tấn công cả hai phương diện!
Mà Victor ngồi ở hàng đầu tiên sau một giây ngẩn ngưới mới phản ứng lại: Đòn vừa rồi của Tyler, giống hệt với đòn lúc dạy cậu học Tia chớp, nhịp chân nhìn thì rất tùy tiện, lại có thể làm cho đối thủ mất trọng tâm.
Lúc ấy Victor còn trộm được một nụ hôn cơ, cười hì hì trêu chọc: “Đây chính là cướp đường của kẻ địch, khiến kẻ địch không có đường để đi sao?”
Giờ nhìn lại trên sân, năng lực này quả thực quá ức hiếp người ta!
Bản thân Tứ gia nắm giữ kỹ xảo di chuyển vị trí số một số hai thì thôi, còn không cho người khác dùng kỹ xảo di chuyển vị trí khác sao!
Cadino luôn cảm thấy mình bổ nhào qua trước mặt lão boss, cho dù nhảy nhót thế nào đều không thể thoát khỏi một đạp kia…
Hắn chưa từng có cảm xúc bi tráng “Gió đìu hiu sông Dịch lạnh, tráng sĩ một đi không trở về (3)” như của Sát thủ cổ đại vậy cả.
Chú thích:
(1) Nguyên văn Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng “ 狭路相逢勇者胜 ”: gặp kẻ thù nơi ngõ hẻm người gan dạ dũng cảm sẽ chiến thắng
(2) Hư tắc thực chi thực tắc hư chi “ 虚则实之实则虚之 ”: “Hư tắc thực chi” có nghĩa nơi hư vô tự nhiên sẽ phong phú, “Thực tắc hư chi” có nghĩa chỗ tràn đầy thì tự nhiên sẽ dần hư vô. Trong binh chiến, “Hư tắc thực chi” là chỉ phe mình lúc nằm trong tình thế bất lợi, muốn ngụy trang thành bộ dáng thực lực hùng hậu, uy hiếp đối thủ, khiến chúng không dám tấn công, đây là một sách lược lấy giả ẩn thật, mê hoặc kẻ địch. Mà “Thực tắc hư chi” thì ngược lại, trong tình huống binh lực hùng hậu, cố ý làm ra vẻ rỗng tuếch hoặc lộ một vài kẽ hở, dụ dỗ kẻ địch tấn công rồi bị lừa. Tức sức mạnh to lớn nhưng cố ý nguy trang thành suy yếu, khiến đối phương mất cảnh giác (baidu)
(3) Nguyên văn Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn “ 风萧萧 兮易水寒, 壮士一去兮不 复还 ”: Là hai câu thơ mà khi lên đường, tại bờ sông Dịch (biên giới nước Triệu) Kinh Kha đã ứng tác với các bạn đi tiễn, tạm hiểu, “Gió đìu hiu sông Dịch lạnh, tráng sĩ một đi không trở về.”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]