"Cho nên", ta nhẹ giọng nói: "Ngươi sớm chuẩn bị sẵn sàng, phải cưỡng ép ta nhập kinh ?". Quen biết từ nhỏ, ta sẽ không thể không biết tính tình của hắn, câu nói vừa rồi kia tuy là hỏi, nhưng nếu Lý Long Cơ không có an bài trước, quyết sẽ không dễ dàng nói ra tình hình thực tế. Lý Long Cơ nhíu mày: "Vì sao nói như thế?" Ta tiếp tục nói: "Hiện nay Lý Thành Khí ở xa ngoài ngàn dặm, Thái Bình đã về Trường An trước, chỉ có ta và ngươi ở lại Tam Dương cung này. Ngươi lưu lại tới bây giờ không chỉ là vì để Triệu Cơ sinh hạ đứa nhỏ, lấy cớ danh chính ngôn thuận hồi kinh, mà còn là đang chờ cơ hội..."
Chờ cơ hội dẫn ta đi.
Trong đầu bay xẹt qua tất cả khả năng, nghĩ rằng ta đối với hắn mà nói, vô cùng có giá trị lợi dụng.
Bỗng nhiên một hình ảnh hiện lên, là đêm đó, khi Tiên Huệ bị ban chết, Lý Long Cơ có nói:
"Không phải nàng là người của đại ca sao? Nàng có biết huynh ấy có mật lệnh thân tín? Nàng cho là huynh ấy đối với nàng thật sự là tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn* sao?"
*Biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết
"Từ khi huynh ấy làm Vĩnh Bình quận vương đã bắt đầu gầy dựng thế lực, năm đó vừa lên ngôi Thái tử liền vạch kế hoạch bức vua thoái vị, việc đó nàng biết không? Nàng tới cầu ta mà không nghĩ, đại ca có thể đưa nàng cái gì, huynh ấy chân chính cho nàng cái gì!"
Lòng ta lạnh run, ngẩng mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-an/1848759/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.