Tuy nói có ba ngày đường sống, nhưng ta không thể ngồi chờ như thế, đợi đến cuối cùng vẫn là trơ mắt nhìn Tiên Huệ bị mất mạng.
Ta bảo Hạ Chí gửi mật tín đến phủ đệ của Lý Thành Khí, tuy biết rõ trong ba ngày chàng sẽ không nhận được, nhưng luôn sẽ có một cơ hội... Đến khi thả bút, ta lại có chút do dự, cảm thấy có chỗ không ổn, nhưng vẫn nghĩ không ra.
Hạ Chí thấy ta do dự, khẽ gọi quận chúa, thế này ta mới quyết tâm gấp mảnh giấy lại, đưa cho nàng: "Đem này phong thư chuyển cho ca ca ngươi." Hạ Chí gật đầu, cẩn thận cất kĩ vào ngực rồi bước nhanh ra cửa. Ta ngồi thần người thật lâu, mới lại đứng lên phân phó Đông Dương chuẩn bị cao hoa quỳnh, theo ta về Hằng Bình vương phủ.
Đông Dương không biết được việc này, còn tưởng rằng ta thật sự trở về thăm phụ vương và di nương, rất vui mừng hỏi thêm vài câu, có muốn mang theo vải vóc Thánh Thượng ban cho luôn không. Ta không có tâm tư để ý mấy việc vặt này, chỉ gật đầu bảo nàng chuẩn bị nhanh chút. Trước mắt Uyển Nhi đang ở cùng Hoàng cô tổ mẫu, chỉ có lúc này ta mới có thể có cơ hội ra cung.
Trời vào lúc cuối hạ đầu thu, thời tiết khô nóng oi bức.
Ta xuống xe ngựa, không biết do đêm qua ngủ không ngon, cơ thể mệt mỏi, hay là do thời tiết, cả người đều đổ đầy mồ hôi. Đông Dương thấy ta nâng tay áo lau trán, vừa muốn nói gì thì bỗng nhiên cứng đờ, ta bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-an/1848744/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.