08-02-2007 - 9:47:01
Lão Yêu cuối cùng cũng ra chiêu, một giờ trước anh ấy vừa gọi cho Bạch Nương Tử: "Anh định trưa mai đi gặp mặt tôm khô, gọi nó đến nhận chết đi."
Các bạn phân tích đi, cái gì mà chiến lược khinh Lão Yêu chứ, mẹ nó tôi chính là bị khinh! Thẩm Phương cũng vậy, em bảo chị báo cho em mà chị báo cho em thật, đúng là tận tâm! Cái gì là "Bạch Nương Tử", cái gì mà không ngờ đến, đừng tìm bao biện nữa.
Tôi nói: "Nói với anh ấy, buổi trưa em không rảnh, đợi buổi chiều đi." - chúng ta hãy tạm thời bơ anh ấy đi!
Bạch Nương Tử chuyển lời... hai phút sau nói với tôi: "Cúp máy rồi."
Tôi hạ lệnh: "Gửi Text cho hắn, nói với hắn là em tắt máy rồi, bảo hắn sáng mai nói chuyện trực tiếp với em."
Bạch Nương Tử: "Con bé này! Sau này em còn như thế, chị sẽ không nói chuyện với em! Em mắng anh ấy chính là đang mắng chị!"
Thấy chưa! Còn chưa giao chiến mà đã tạo phản, chị ấy trước giờ chưa từng hung dữ mắng tôi như vậy!
Tôi bộc bạch nỗi lòng với Thẩm Phương: "Thẩm Phương, Shedding X..."
Thôi, chết thì chết, ai sợ ai! Tôi không tin tôi luyện Quân Tức Công cả tối mà anh vẫn có bản lĩnh gõ được tôi! Chết tiệt, tôi sẽ cài thêm vài cái báo thức và đút lót Bà Cụ Non. Đến thời khắc then chốt tôi sẽ điên cuồng gọi cho em nó!
Thẩm Phương nói tôi: "Ừ, khả thi!"
Nhưng, lại nghĩ, làm sao để cho Bà Cụ Non biết tôi đang trong thời khắc then chốt?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/285036/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.