08-01-2007 - 02:49:42
Hoa trong mưa
"Thiên cổ đô môn hành lộ
Năng sử ly ca thanh khổ
Tống tẫn hành nhân, hoa tàn xuân vãn, hựu đáo quân đông khứ."
Hôm nay mưa cả ngày, vừa tiễn chị đi, trong lòng cảm thấy có chút hụt hẫng. Nghĩ đến bài từ của Âu Dương Tu, ấy thế mà mình lại có chung một tâm tình với cổ nhân nghìn năm.
Buổi sáng cùng đọc sách với Thẩm Phương, đọc một lúc, tôi ngồi bên cạnh chị viết một bài thơ xoàng:
- Không đề-
"Tế vũ khánh khấu ý lan san,
thôi song phương giác viết vưu hàn.
vạn gia đăng hoả tinh thiên ngoại,
khước khán phù vân tẩu tiêu hán."
*Tạm dịch:
"Mưa phùn rót nỗi buồn thiu,
Đẩy cửa bỗng thấy hiu hiu giá lạnh.
Đèn nhà thắp cháy ánh sao,
Mà sao mây vẫn giăng kín trời."
Không tính là thơ Luật lắm, có một câu chưa khớp với vế trên.
Viết xong đưa cho chị xem, chị xem một lượt rồi hỏi tôi, có phải nhớ nhà rồi không?
Tôi cười, hỏi sao chị lại đọc ra được? Chị nói, không đơn giản lắm, ở bên đó trời sắp tối rồi.
Tiễn chị đến trạm xe, cũng không có gì làm nên lái xe đưa chị đi đến trạm tiếp theo hơi xa một chút, đó là trạm xe nhỏ, trên chiếc bục nho nhỏ có 2-3 người đứng đợi.
Khi đợi xe, tôi trộm hôn chị một cái, đúng là thấy không có gì đáng để lo lắng cả, không ai nhìn chúng tôi, không ai biết chúng tôi, bỗng thấy thật là thích. Chị rất vui, nói rằng tuần sau sẽ lại tới. Tôi lại hôn lên môi chị, ịn lên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/285015/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.