Mọi thứ đều ổn, tôi cũng rất khỏe. Tuần này đã chính thức bắt đầu từ từ tiếp nhận công việc. Các đồng nghiệp rất nice, cũng rất quan tâm chăm sóc tôi. Có thể vì tôi là đứa con gái duy nhất, lại chưa kết hôn, gia đình ở nước ngoài, nhìn bệnh tật ốm yếu, tuổi tác cũng không còn trẻ. Haha, có thể coi đây là một kiểu phân biệt đối xử vô hình, nhưng tôi không cố tỏ ra mạnh mẽ, thay vào đó còn thích thú vì được lợi. Có lẽ bị sốt đến nói năng linh tinh rồi. 
Chị Thẩm Phương của các bạn enjoy môi trường xung quanh hơn tôi, vấn đề này các bạn không phải lo lắng. Hơn nữa, dường như chị ấy còn yêu đời hơn trước. Hai ngày nay, ngày nào chị cũng dậy từ sớm dắt tôi đi dạo, nhân tiện đi bơi. Chị nhào lộn trong hồ bơi, tôi đi bộ quanh hồ, hoặc không sẽ tự đi bộ trên máy tập. Lại còn phải gọi chủ tử hai cái tuỳ theo yêu cầu tình hình, không được phép làm gì quá trớn hoặc chạy đi xa. Tất nhiên, tôi và chó khác nhau ở chỗ, chủ tử tôi không cần phải lo cầm theo báo giấy hay túi ni lông, không phải luôn sẵn sàng "bảo vệ môi trường" khi dắt tôi đi dạo, và đương nhiên, trẻ ngoan sẽ không trút bầu tâm sự vô tội vạ. 
Đây là lần đầu tiên và duy nhất tôi thấy chị đam mê sports như vậy, kể từ khi quen biết chị ấy. Có thể do chị bị doạ sợ khi phát hiện căn bệnh dạ dày kinh thiên động địa của tôi. Bây giờ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/1919815/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.