Good Nanny Vs Bad Manny 
Vì người làm vườn có chút danh tiếng, chị Sue cũng vậy, nên những người đến dự tiệc đều nói tiếng Anh. Ai cũng có đối tượng và chủ đề để nói chuyện, đương nhiên, một Nobody như tôi chỉ có đối tượng là "thợ làm vườn", ồ không, phải là đám trẻ của "thợ làm vườn" mới phải. Bây giờ đám trẻ đó đang chơi với tôi khá là vui. Đặc biệt là đứa nhỏ nhất, là một bé gái. 
Tôi cũng rất thích cô bé này. Xinh đẹp như búp bê vậy. Đứa trẻ 3 tuổi nói chuyện bập bẹ vô cùng thú vị. Hơn nữa, điều thú vị nhất là cô bé này không biết cách đếm, đặc biệt là không thể phân biệt được sự khác biệt giữa 2 và 4, bé đếm 1, 2, 3 rồi lại quay về 2. Khiến tôi cười đến mức suýt chút nữa đau sườn. 
Tôi chỉ vào những nhân vật hoạt hình dán trên chiếc tủ lạnh, có bốn nhân vật, nói với bé, đây là một người, lại thêm một người, một người nữa, một người nữa, tổng cộng là bốn người. Cô bé lắc đầu, giơ 4 ngón tay ra với tôi, tay kia đếm trên đầu ngón tay: "One, two, three, two." Rồi lắc 4 ngón tay: "Two." 
Biểu cảm của cô bé rất nghiêm túc đấy, và cũng rất nôn nóng, nghĩa là sao cô ngốc thế, 4 chính là Two, Two chính là 4, người nước ngoài như cô mà lại học đòi đọ với người Anh như cháu. 
Tôi bị nội thương nghiêm trọng. Mấy người Anh còn biết lừa người nước ngoài chúng tôi nữa là. May mà tôi mới đến Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/1919805/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.