31
Ngày tháng thoi đưa, thoắt cái Yên Nhi đã tám tuổi, còn Hựu ca nhi năm tuổi.
Năm này, Hựu ca nhi cũng bắt đầu đi học.
Cậu bé học ở tộc học của Triệu gia, mà ai ai cũng biết ta, Việt Vô Cữu, nổi tiếng bênh vực kẻ yếu, nên ngay cả Thông ca nhi - kẻ đã hoành hành bá đạo suốt hai năm trong học đường - cũng không dám gây khó dễ cho Hựu ca nhi.
Mỗi ngày, Hựu ca nhi “vênh vang tự đắc” chạy tới học đường, rồi sau đó ríu rít chạy theo ta, kể lể đủ thứ chuyện vụn vặt xảy ra ở lớp học.
Còn Yên Nhi thì ngày càng ra dáng thiếu nữ. Con bé lớn lên càng giống tỷ tỷ ta, ngay cả tính tình cũng giống, dịu dàng rộng lượng, thùy mị hiểu chuyện.
Nhưng ta không muốn nó hiểu chuyện đến mức ấy.
Hiểu chuyện như thế chỉ tiện lợi cho nhà chồng, giống như ngày trước Triệu Ngọc Hoa đối xử với tỷ tỷ ta, muốn gì được nấy, tự coi mình là đại gia.
Niềm vui thật sự, là sống thuận theo lòng mình.
Vì vậy, ngoài việc dạy dỗ Yên Nhi, ta còn thường xuyên tạo cho nó vài “rắc rối nhỏ”, để quan sát xem nó xử lý thế nào.
Dù con bé làm gì, ta cũng sẽ cùng nó tổng kết lại, chỉ cho nó cách nào mang lại lợi ích lớn nhất.
Yên Nhi gần như xem ta như mẫu thân ruột, từng có lần cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-vo-cuu/3734602/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.