Tả Tĩnh Nhan choáng váng, có thể nói khiến Lăng Vi bị dọa sợ. Cô hốt hoảng đem người ngất xỉu ôm vào ngực bế vào phòng, không hiểu vì sao chỉ nói có mấy câu với Tả Tĩnh Nhan rồi ngất xỉu. Cũng không lâu sau, người nằm trên giường tỉnh lại. Nhưng mà, khi nàng tỉnh lại lại không có mở miệng nói chuyện, mà chỉ đờ đẫn ngẩn người.
Tình trạng chưa bao giờ phát sinh khiến Lăng Vi bất an, cô ôm lấy Tả Tĩnh Nhan, vỗ về lưng đối phương, bên tai nói với có mình ở đây. Mặc dù tò mò vì sao Tả Tĩnh Nhan đột nhiên lại kích động như vậy, thậm chí còn ngất xỉu. Nhưng Lăng Vi biết, hiện tại cũng không phải lúc hỏi chuyện, chỉ có thể chờ tâm Tả Tĩnh Nhan bình tĩnh lại, cô mới có thể hỏi.
"Lăng Vi… chị tìm được nàng." nửa giờ sau, Tả Tĩnh Nhan mới nói ra một câu không đầu không đuôi. Lăng Vi nghi ngờ nhíu mày, không hiểu 'nàng' đó là ai. "Nhan Nhan, chị bình tĩnh lại đã, nói em biết chị tìm được ai?" Lăng Vi mơ hồ cảm thấy, Tả Tĩnh Nhan rất có thể đã tìm được dấu vết của con gái, trên đời này, có thể khiến Tả Tĩnh Nhan mất khống chế như vậy ngoại trừ mình, thì chỉ sợ cũng còn mỗi người kia.
"Phải, Lăng Vi chị tìm được con gái rồi, nàng không có chết, nàng vẫn còn sống!" lời Tả Tĩnh Nhan nói, chính là sấm sét giữa trời quang, đánh vào đầu Lăng Vi. Cô không ngờ mình dùng toàn lực đi tìm người nhưng lại trong lúc rối mù như vậy Tả Tĩnh Nhan lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978807/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.