Nằm viện vài ngày Lam Khiên Mạch cũng đã khỏe hơn nhiều, mặc dù vết thương trên người chưa tốt hẳn, nhưng tình thần ngược lại khá hơn nhiều. Thấy nàng không còn gì đáng ngại, Lăng Vi cùng Tả Tĩnh Nhan quyết định về thành phố X. Khi gần Lăng Vi cũng chọn những thủ hạ mình tín nhiệm nhất để lại bệnh viện, nói lời tạm biệt Ngôn Thanh Hạm cùng Lam Khiên Mạch xong, thì xe đi.
Lần nữa quay về chỗ quen thuộc của mình, trong lòng Lăng Vi không ngừng kêu lên thoải mái. Cô cùng Tả Tĩnh Nhan về nhà trước thật quá tốt, lại nghỉ ngơi một hồi, mới nhắn tin cho mọi người là cô đã về. Không ngoài dự liệu, người đầu tiên cô gọi đến chính là Diệp Y. Nghe âm thanh đối phương có vẻ mệt mỏi, trong lòng Lăng Vi thấy thẹn, dù sao đối phương vì mình, mới chọc đến nhiều phiền toái như vậy.
"Diệp Y cám ơn cô, nhờ cô báo cho những người ở Lăng Vân Đường, 9 giờ sáng mai, còn coi tôi là Thành đường chủ của Lăng Vi thì cho dù có chuyện gì, cũng phải tham dự cho tôi. Nếu không, đừng trách tôi không coi họ là người của mình."
"Ừ, tôi biết rồi."
Cúp di động, Lăng Vi khịt khịt mũi liền nghe dưới lầu truyền đến từng đợt thoang thoảng, đó không phải là nước hoa hay là hương liệu có mùi vị gì, mà là mùi hương của thức ăn. Bụng đã sớm đói phát ra tiếng ọt ọt, Lăng Vi không mang dép liền chạy xuống lầu.
Càng gần phòng bếp, thì mùi thức ăn cùng rõ ràng, đứng ngay cửa Lăng Vi nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978773/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.