Bão chạy ra khoảng trống trước sân, cố gắng nhìn quanh xem cái cây có bị dời đi đâu không, hay là trong đem ngủ nhà hắn bị người ta khiêng đi mà đến hắn cũng không hề hay biết, nhưng làm hắn thất vọng rồi, mọi thứ đều như cũ, chỉ riêng cây cổ thụ biến mất vô tung vô ảnh, mặt đất không hề có chút vết tích đào xới, rất cứng rắn, không hề giả tạo khi Bão tung 1 chưởng kiểm tra. Bão có chút hụt hẩng, bao lâu này cái cây như người bạn mỗi đêm vắng vậy, đem lại cái cảm giác gần gũi, thân thiết lắm, lần này lại biến mất kỳ lạ như vậy, nhưng lạ một điều không có chút dấu vết nào, có muốn tìm kiếm cũng không được, nếu có duyên ắt gặp lại, từ lâu Bão đã có cảm giác nó có linh tính riêng, có cảm nhận riêng, bây giờ chắc chắn có cơ duyên gì đó nên mới như vậy.
Thực ra Bão đâu biết được rằng cổ thụ đó là do Phù Đổng Côn năm xưa rơi xuống huyễn hóa thành, mà linh tính trong Phù Đổng Côn do bao nhiêu năm tháng tồn tại mà sinh ra, được tu bổ qua hàng vạn năm tháng mới thành hình, hơn nữa trong đó còn một tia tàn hồn của Thánh Gióng, chính là hình bóng đêm qua bay lờ mờ, truyền cho hắn đạo vận của Phù Đổng Côn, coi như người thừa kế đời thứ 2 của Phù Đổng Côn, qua bao nhiêu thử thách mới được thành quả như vậy, Thánh Gióng xưa có tư chất kép là thạch tư chất và hỏa tư chất, hình ảnh người và ngựa nham thạch trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-tinh-ky-truyen/1518343/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.