"Lý Minh, hôm nay ngươi không lên núi sao?" - Lão thợ rèn Nguyễn Khiên hỏi.
"Ta qua đổi một cây rìu khác, tiện thể trả tiền thúc!" – Lý Minh đáp.
"Ngươi chăm chỉ kiếm tiền vậy, định mua món lớn gì sao?"
"Ta định làm quan!" – Lý Minh ngô nghê trả lời.
"Làm quan, sao tiểu tử ngươi muốn làm quan?"
"Thúc không thấy bọn quan binh quyền thế vậy sao. Muốn bắt muốn chém đều được!"
"Ngươi muốn hối lộ để vào quan trường, là lão Tả Ao dạy ngươi?"
"Ta thấy lão Lý trưởng Lý Lác chẳng phải cũng hối lộ đấy sao?"
"Làm quan đôi khi khó giữ cái mạng mình a!" - Nguyễn Khiên cảm thán.
"Thúc yên tâm, ta làm quan rồi, sẽ mở cho thúc một tiệm rèn lớn, ta còn muốn mở sòng bạc kỹ viện, khi đó tiền sinh tiền, ai đòi giết ta, ta nhét tiền, mỹ nữ vào miệng hắn!" – Lý Minh chắp tay sau lưng, ngửa mặt lên trời ra dáng phú khả địch quốc.
Bịch, lão Khiên cho hắn một đá vào mông, chửi: "Con mẹ người, tý tuổi đã muốn mở kỹ viện, sòng bạc."
Bịch, bịch liên tiếp, mặc kệ hắn thi triển Long Du Cửu Vân tránh né vẫn ăn liên tiếp thêm hai phát cước, hắn há miệng ngoác mồm ôm mông chạy. Thực ra, hắn muốn làm quan cũng vì muốn điều tra thân thế của mình, muốn tìm cha mẹ hắn, nơi nào thông linh bằng triều đình tin tức, lão Tả Ao nói quan trường tiền quyền song hành, hắn muốn dấn thân ắt hẳn phải có vốn liếng, mà ở xứ khỉ ho cò gáy này cũng chẳng làm gì ra được tiền, muốn buôn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/67880/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.