"Quá đen đủi!" Lý Minh đưa tay xoa mặt cào đi lớp bụi, sau đó cúi người hướng vị lão bản đang bị một cây cột gỗ lớn đè lên trên lưng kéo ra, mặt lão tuy bị phủ một lớp đất cát rất dầy, nhưng Lý Minh liếc sơ qua cũng thấy được lão đang nhăn nhăn nhó nhó, hiển nhiên là đau lắm, nhưng mà lão cũng không rám rên dù chỉ một tiếng, hẳn là lão phải rất sợ mụ đạo cô kia, mà không chỉ có lão, bọn quan khách thoát vừa thoát ra sau vụ sập lầu cũng toàn bộ im ỉm tự động rời đi.
Lý Minh thì thầm vào tai lão: "Lão bản, chẳng phải Vô Vi Tông cùng Mân Thường Đường như cây liền cành sao?"
"Suỵt, đừng ồn ào." - Lão nhìn ngó một lúc sau đó mới thì thầm lại: "Trên đầu mụ không tồn tại vương pháp, cũng không tồn tại thiên đạo, mụ thích đánh ai thì đánh.", sau đó lão bất lực bỏ đi, một chốc sau thì góc phố vang lên tiếng binh khí chạm nhau chát chúa, thủy khí phóng thẳng lên trời, hẳn là Vô Vi cùng Hắc Vực đang đánh nhau.
---oo0oo---
"Đứng lại!" - Một tiếng quát đanh thép vang lên, Lý Minh đang đi không thể không dừng bước quay lại, một gã đầu đà đầu nhẵn thín, béo ục ịch, dễ nặng tới mấy trăm cân, mỗi bước của gã chấn cho mặt đất rung lên bình bình, hẳn là nội kình gã phải ghê gớm lắm.
Lý Minh mỉm cười đáp: "Bản tướng tới đây để giải đen, cũng không phải để đánh nhau.", hắn đang đứng trước cửa một sòng bạc lớn, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957827/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.