Quỷ Môn Quan hôm nay rất khác lạ, không phải bởi Phản quân đông nghìn nghịt mà bởi bầu trời đang bị một màn khí tức âm u quỷ dị phủ vây. Từ phía đám Pháp sư đang nhảy múa quay cuồng, một màn khói tím đen từ hư không vô hình đổ về theo nhịp vung của từng cây đầu lâu thiền trượng. Đám Pháp sư mấy chục tên ăn mặc đồ thổ cẩm, đầu vấn khăn dài, miệng tụng chú ngữ cổ quái ra sức chạy nhảy vòng quanh một tế đàn lớn chất đầy xác người, xác động vật, xung quanh được thiết kỵ Hãn tộc bảo vệ nghiêm ngặt. Bụi đất theo từng nhịp chân bọn hắn bốc lên mù mịt không che được tầm mắt của đám quan binh Việt tộc trên mặt thành.
"Aaaaaaaaaaaaaaa__________________!"
Một loạt tiếng gào thét tức giận xuyên thấu trời xanh, tiếng kêu thống hận lấn át cả tiếng Hỏa Thạch Pháo nổ đì đùng. Bọn quan binh thủ thành đỏ mắt gầm lên, tay nắm vũ khí run bần bật, hai hàm răng nghiến chặt kêu ken két. Trên tòa tế đàn kia chính là đám huynh đệ từng kề vai sát cánh của bọn hắn, đều là Việt tộc tù binh đang bị tế sống.
"Chó má!"
Lê Đô Thống gầm lên, tù binh chiến trường bị bắt tuyệt không được giết, đấy là sự tôn trọng giành cho đối phương, cũng là quy tắc đời đời chưa từng đổi, không ngờ bọn Phản quân cấu kết Hãn tộc đích thân tế sống mấy trăm Việt quân trước mặt hắn, dù là Diêm Vương lão tử cũng không kiềm nổi tức giận.
Lê Phụng Hiểu trừng mắt vác trường cung kéo căng, bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957801/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.