Hang Hao Sơn nằm chính giữa Hoàng Liên Sơn Mạch, nhìn từ thiên không, ngọn núi trông như một chiếc vạc khổng lồ, bao bọc chính giữa một vùng thung lũng rộng lớn, hai tai vạc nhìn từ hai bên trông như một cặp Phượng Hoàng chực chờ vỗ cánh phá không bay đi, đây là nơi cư trú đời đời của Ư Việt tộc.
Ư Việt vốn là một nhánh Bách Việt, tương truyền tộc này vốn nắm giữ thượng thừa nguyên thần công pháp, cùng sự xuống dốc của Việt tộc, Ư Việt cũng như nhiều chi khác, cùng biến mất trong bụi bặm lịch sử vạn năm.
Đỉnh núi Hang Hao quanh năm tán Hoàng Đàn phủ kín, những gốc cây già nua thân mang phong sương sần sùi chai sạn, to lớn tới mười mấy trai bản ôm không xuể. Hoa Hoàng Đàn trằng muốt lả tả rơi rụng theo gió quanh năm bay đầy thung lũng, mùi thơm thoang thoảng khiến con người ta tâm tĩnh hồn thanh, từng nhành cây du đưa theo gió, vươn dài như những bàn tay nhẹ nhàng ve vuốt ngọn núi nơi đây.
Hoàng Đàn mọc ở đây đã từ lâu lắm, xa xưa hơn cả bản dân, lão Đại Mo Sư kể với đám trai trẻ rằng cha ông từ khi về đây đã thấy trăm gốc Hoàng Đàn sừng sững nơi này, chưa từng suy chuyển. Bởi vậy dân bản tin lắm, nói Hoàng Đàn đã có linh, trăm gốc đều có thần minh cư ngụ, thường mỗi năm lúc thu hoạch mùa màng xong xuôi, đều làm lễ cúng bái tế tạ. Đáp lại sự kỳ vọng, trăm gốc Hoàng Đàn giống như một hộ tráo vô hình bao bọc thung lũng, thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957792/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.