"Một điều kiện, các ngươi phải giải độc Tán Thần Đan cho ta!" - Bạt Đô bấy giờ đã ở vị thế khác, muốn hắn luyện chế thần dịch từ thủ cốt phải có qua có lại.
"Được, thành giao!" - Lý Minh sảng khoái đáp ứng, bả chó của hắn tất nhiên chẳng cần thuốc giải gì.
"Tới lúc chết đừng có trách ta không cảnh cáo các ngươi." - Bạt Đô lấy ra một chút đồ vật, miệng lầm bầm.
"Con mẹ ngươi lải nhải nhiều, ngươi tưởng bọn heo Hãn các ngươi là thiên hạ đệ nhất chăng?" - Hắc Quy bực mình chửi, Bạt Đô cho rằng bọn hắn tu vi yếu kém, không một người đạt tới nhị thập bát trọng cảnh, thực sự Hoàng Nam cùng Từ Thức bôn ba xuôi ngược chém giết, đã tu tới nhị thập bát trọng mở ra hai mươi tám động thiên, Hắc Quy chảy trong mình thần thú huyết thống, Lý Minh thì sâu không lường được, vậy mới có lý do bọn hắn liều mình đạp chân vào Man Hoang, nơi này chẳng kẻ nào là ngu ngốc.
"Lý Minh ngươi tính toán thế nào? Bọn ta hầu như đã tới cực hạn bản thân, chỉ chờ đột phá vào Tụ Thần bất kỳ lúc nào, nhưng ngươi còn có tiềm lực!" - Từ Thức hỏi Lý Minh.
"Ta muốn thử đột phá tam thập nhất trọng." – Lý Minh thành thật.
"Kenggggggggg." - Bạt Đô trố mắt há mồm, hai tay buông thỏng đánh rơi đồ vật, hắn có nghe nhầm, tam thập nhất trọng là đại biểu gì, hơn một trọng chính là lạch trời, như vậy hắn ở Tụ Thần Cảnh nhưng chiến lực vẫn còn thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957778/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.