Thức ăn ra, cả bốn thằng cật lực đánh chén như lốc cuốn, chẳng mấy chốc sạch bong, tiếng nhai chóp chép vang vọng cả tửu lâu, còn hơn cả Man Hoang thú gầm, cả ba góc quay đầu lại nhìn đầy thú vị, vừa lúc có một nhóm nhân mã lên lầu đụng phải một tên tiểu nhị, bọn hắn chẳng kiêng dè giáng cho tiểu nhị một cái bạt tai trời giáng, bay thẳng về phía bàn Lý Minh, Từ Thức ngồi ngoài vươn tay chụp được, nếu không tên tiểu nhị có lẽ loạng choạng bay khỏi cửa sổ rơi xuống đất chết tức tưởi.
"Có giỏi ngươi đánh thử ba bàn kia!" - Lý Minh nói vu vơ.
Tên thiếu niên vừa xuất thủ lập tức đưa ánh mắt về ba góc còn lại, ba nhóm nhân mã cũng chẳng vừa, mặt đầy thách thức, chỉ một câu nói của Lý Minh đã làm không khí căng thẳng tột độ.
"Là người Triệu gia." - Bọn Thiên Hoa Tông thì thầm.
Bọn hắn kiêng dè nhìn nhau không dám xuất thủ, tên thiếu niên phía Triệu gia đột nhiên tiến về phía bàn Lý Minh, nói: "Các ngươi cút!".
"Hắn bảo ngươi cút, nhanh nhanh xuống lầu." - Hoàng Nam đẩy tên tiểu nhị mặt sưng húp đi.
"Cútt!" - Tên Triệu gia gằn giọng.
"Hắn bảo ngươi."
"Không phải, rùa đen, hắn bảo ngươi."
"Ta? Không phải, là ngươi." - Bốn người bọn Lý Minh đột nhiên cãi nhau ỏm tỏi.
Tên Triệu gia mắt tóe lửa, cha sinh mẹ đẻ chưa ai dám khinh thị hắn như vậy, chẳng xem hắn trong mắt, hắn rút thanh trường kiếm sau lưng định bổ về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957773/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.