Lúc này bọn cao thủ hai phe thấy dị động cũng đã đình chiến quay về Lưỡng Nghi Tràng. Hồ Tử Uyên, Trương Dương cùng Chế Mật bị thương nhẹ, thấy nhân mã phe mình chết chỉ còn mấy người ai cũng nổi hung quang nhìn chòng trọc về phía địch nhân quát lớn: "Ai, kẻ nào bày trận?".
Bọn trưởng lão đang thoi thóp bèn thò tay chỉ về phía Lý Minh. Lý Minh đang đứng cạnh Hoàng Nam thấy vậy bèn giơ ngón trỏ lén chỉ chỉ sang phía hắn, ý muốn thừa cơ gán tội cho Hoàng Nam.
"Con mẹ ngươi định dội cứt lên đầu ta." - Hoàng Nam quay sang chửi, Hắc Quy cũng nhìn Lý Minh đầy khinh bỉ.
Phía Chử Đạo Viện chết cũng không ít hơn đặc biết là bọn trưởng lão hy sinh quá bán, ai nấy đều thương cảm, may mắn là đám chủ lực đệ tử hầu như còn nguyên vẹn, không chết gần hết như phía địch nhân. Bọn hoàng thất đệ tử lúc này đang run bật bật, chưa bao giờ bọn hắn thấy nhiều người chết như vậy, máu thịt bắn đầy mặt bọn hắn, Lý Tiểu Mai đang ôm mặt khóc, Nhật Trung bị thương rất nặng.
Bọn Đặng Sơn quay về cũng mang thương tích nhưng không nặng, đang ngước lên trời nhìn vị lão nhân quét dọn thường ngày, cả Phan Trí Kiên mang danh Đại trưởng lão cũng không biết vị lão nhân kia đã ở Chử Đạo Viện tự bao giờ, chỉ biết ngày hắn cùng Trịnh Trí Không quay về sơn môn trăm năm trước, lão đã ở đó canh miếu nhỏ trên núi, sau này xây lớn lên thì lão chuyển về Thái Dương Viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957765/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.