Đưa Trâm về an toàn, Tùng Anh dừng xe trước nhà con bé. Trâm trong khi đợi cửa cuốn đang dần kéo lên thì quay ra nói vài lời cần nói với Tùng Anh:
- Cảm ơn nhé.
Trâm cảm ơn chân thành, nhưng với một thái độ khá giữ khoảng cách và khách sáo như rằng nó vẫn muốn thể hiện là mình vẫn chưa bỏ qua cho Tùng Anh vì những thứ mà cậu ta làm.
- Thôi mày về đi, đi đường cẩn thận.
Trâm bảo thế rồi, nhưng thằng kia không có ý định về:
- Trâm vào nhà rồi tao mới về.
Tùng Anh đã nói như thế thì Trâm đành theo vậy. Mặc dù ghét Tùng Anh nhưng quả thật không thể nào đối đãi tệ với cậu ta sau khi cậu ta cứu mình khỏi tên biến thái được. Trâm ngầm chấp thuận, chuẩn bị phi xe vào nhà.
Đúng lúc đấy bà nội của Trâm trông thấy:
- Bống về muộn thế con sao bà gọi không nghe máy? Ơ Tùng Anh đấy à?
- Con chào bà ạ!
Tùng Anh lễ phép chào hỏi khi thấy bà Bình, còn cười điệu cười tít mắt vô cùng ngoan ngoãn mà các phụ huynh rất thích.
Bà Bình siêu nhiệt tình hỏi han Tùng Anh:
- Sao con đi cùng với Trâm à? Thế cho bà hỏi mẹ Hương có hay về không?
Tùng Anh tiếp lời bà trong khi Trâm đang cất xe vào trong:
- Mẹ con một tuần về vài lần ạ, hôm qua mẹ con vừa về rồi lại sang kia.
Bà Bình cười tươi, rất hiếu khách, còn bảo:
- Thế con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3621294/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.