Chiếc xe của Trâm chạy với vận tốc 30km/h đang ngày một gần về hướng cửa nhà Tùng Anh. Mới đầu khi chỉ mờ mờ trông thấy bóng dáng ai đó vừa ôm ai đó, Trâm còn định chút nữa sẽ kể với Tùng Anh rằng "tao vừa thấy trước cửa nhà mày có hai đứa nào ôm nhau", thế nhưng không ngờ...
Trâm nheo mắt nhìn kĩ, người con trai cao cao kia chính xác là Nguyễn Tùng Anh mà. Theo quán tính Trâm liền bóp phanh, chiếc xe cũng đột ngột dừng lại.
Thế còn đứa con gái kia là ai mà quen thế. Cái bóng lưng này, mái tóc dài này...
"Một cốc nước mà đòi xin lỗi"
"Hai cốc thì xem xét"
Nhớ ra câu Tùng Anh từng nói với mình, Trâm há mồm như được giác ngộ. Hóa ra Nguyễn Tùng Anh đòi hai cốc nước là để cho người yêu cũ của nó! Thằng khốn nạn, nó nhập nhằng với người yêu cũ mà vẫn nhắn tin mập mờ với Trâm rõ hồn nhiên. Thì ra, thì ra trước giờ tất cả vốn chỉ có một mình Trâm tự mình ảo tưởng!
Ở vị trí đó Trâm không nghe rõ và cũng không đủ nhìn rõ nhất cử nhất động của hai người kia. Hai mắt nó đã mờ đi, tự hỏi bây giờ có phải mình nên đích thân mang hai cốc nước này ra cho bọn họ không.
Thực tế, Nguyễn Tùng Anh hơi khòm khòm lưng, cơ mặt cứng ngắc, miệng hơi rít lên:
- Bị hâm à!
Cậu ta dùng tay đẩy hai bả vai của Uyên ra một cách lúng túng, không nhẹ cũng không mạnh.
Trâm không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595655/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.