Buổi sáng Trâm lại dậy muộn, lại đi học sát giờ và chưa kịp ăn sáng, nhưng nó đã thủ sẵn đồ ăn trong balo để đến lớp ăn rồi hehe.
May là Trâm vừa vô lớp thì cô giáo dạy Giáo Dục Công Dân mới bước vào. Cô đó hơi già rồi, thuộc tuýp người dễ tính nhưng không hiền. Trâm hay gọi là bà Thuỷ, bởi vì bả suốt ngày réo tên nó, suốt ngày gọi lên kiểm tra bài cũ, do là ấn tượng về Trâm nhờ bảy bảy bốn mươi chín lần nó đi sát giờ với cả ăn sáng muộn.
Cuối năm lớp 11 có lần nó với con Mai ra ngoài hành lang ăn mì tôm, bị thầy Đồng hiệu phó nhắc nhở, xong khiển trách luôn cả bả vì để học sinh ăn sáng mà không bắt vào lớp, từ đó bả ghim Trâm luôn.
Vừa ngồi xuống bàn giáo viên, thấy cái mặt Trâm lù lù ngay tại bàn một đối diện, câu đầu tiên cô Thuỷ nói là:
- Kim Trâm à, chị này lại đi học sát giờ. Thế hôm nay có ăn mì tôm nữa không?
Bả ghim Trâm thôi chứ bà ấy cũng không đến nỗi thù vặt, trù ẻo hay xấu tính, thỉnh thoảng hay trêu kiểu hỏi thăm một chút xíu. Kể cũng dễ thương.
Tùng Anh nhếch mép cười hơi mất dạy trước nỗi đau của bạn. Thằng quỷ sứ. Trâm nghe rất rõ tiếng cười của nó đấy, thế xong liền đá vào chân nó một cái.
Mà kể ra độ báo của Trâm cũng không kém cạnh mấy thằng bọn Tùng Anh. Con nhỏ này nghịch với quậy vcl, chả biết sợ cái gì.
Nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595636/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.