Thứ hai là ngày đầu tuần. Thời tiết sáng hôm nay dìu dịu, mát mẻ, mang đến cho người ta cảm giác "ước gì ngày nào trời cũng như vậy". Nhờ thế mà việc mặc áo dài của nữ sinh trường này dễ chịu hơn hẳn.
Mai vừa đến trường thì trống đánh vào tiết Chào cờ đầu tiên, nó vẫn chưa thấy mặt mũi của con mẹ Trâm đâu. Hôm qua Trâm bảo xấu hổ không dám đi học, chắc ả ta sẽ không nghỉ học thật đâu nhỉ.
Dương Phương Mai tiến tới vị trí hàng ghế của lớp 12D7, chọn chỗ ngồi ở phía cuối bên nữ, hôm nào Trâm và Mai cũng mặc định ngồi cuối hàng cho dễ nói chuyện. Giờ chào cờ sắp bắt đầu rồi, Mai ngoái đầu nhìn ra cổng, thấy con Trâm bây giờ mới đủng đỉnh dắt xe vào trường. Con này hay thật, hôm quái nào cũng đi sát giờ, mà luôn là sát giờ chứ ít khi bị muộn, đúng là chiến thần dày dặn kinh nghiệm. Nó còn chẳng mặc áo dài, chắc dậy muộn nên lười không kịp mặc đây mà.
À đâu, Mai vừa nhớ ra, Trâm đang đến kì đèn đỏ.
- Tất cả những học sinh đang dắt xe vào nhà xe tác phong nhanh nhẹn! Học sinh nào vào hàng muộn thì đứng nguyên tại đấy chào cờ! Sao hàng ghế lớp 12D7 trống thế này?
Cô bí thư Đoàn trường gắt quá, không ngừng chỉnh đốn trật tự.
- Nào, Đoàn trường ghi tên tất cả học sinh vào hàng muộn. Anh Đặng Minh Phú nhanh nhẹn lên!
Trịnh Dương Linh khoái chí cười khi thấy thằng Phú bị nhắc tên trước cả trường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595625/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.