*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy Lục Ích Gia đầy mặt là bộ dạng bị sét đánh trúng, Hàn Huỳnh lên giường, nói: “Tiểu Lục ca, anh không phải bị sốt đến phát ngốc rồi chứ?”
Lục Ích Gia run lẩy bẩy hỏi: “Anh khóc, còn gọi tên sư huynh?”
“Sư huynh?” Hàn Huỳnh lẩm bẩm, “Đây là cái gì tình thú?”
Lục Ích Gia nói: “Cái gì gọi là cái gì tình thú?”
Hàn Huỳnh nhìn chằm chằm cậu nửa ngày, Lục Ích Gia ngủ trên giường Hàn Dật, đã cảm thấy không dễ chịu gì, cậu vươn mình xuống giường, tự lấy nhiệt kế kẹp thử, 37,1 độ, không có sốt, tinh thần cũng tốt hơn nhiều, cậu nhắn tin báo cho Tề Hân Dư lẫn Hàn Dật xong, lập tức cúi xuống, lột tấm drap giường ra.
Cậu sốt đổ mồ hôi toàn thân, khẳng định phải giặt sạch drap giường trả người ta.
Hàn Huỳnh bò xuống thảm trải sàn, vừa ôm máy tính bảng vừa nói: “Tiểu Lục ca, anh với anh trai em có quan hệ gì đó?”
Lục Ích Gia đáp: “Hồi đi học anh ấy là sư huynh của anh, cùng một thầy chỉ dạy, hiện tại tạm thời làm bạn cùng phòng.
“Ồ…” Hàn Huỳnh thầm thì, “Trong mắt hủ thấy đầy hint a.”
Lục Ích Gia nói: “Em nói cái gì?”
“Không có gì đâu.” Hàn Huỳnh nói, “Em đói rồi, anh có biết làm cơm không?”
Lục Ích Gia do dự: “Em muốn ăn cái gì?”
“Sườn ướp tỏi chiên, thịt luộc cay tứ xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ngu-tan-phien/2521641/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.