Anh Đào đưa tay ôm miệng, thẫn thờ hồi tưởng về khoảng thời gian hai tuần trước, khi cô cùng Noah rời khỏi bãi đỗ xe. Người qua lại ở khu vực quanh đây chẳng phải chuyện gì lạ lẫm, cô đơn thuần không nghĩ ngợi gì. Chỉ là, bộ váy xẻ vai gợi cảm kiểu người lớn ấy ấn tượng với Anh Đào, nên cô còn lưu tâm. Nếu người hôm đó đứng nhìn Anh Đào và Noah thực sự là Tường Vy?
Tâm trạng mỗi lúc một bất an, mặc trên người bộ váy này, Anh Đào càng thêm hoảng loạn. Không rõ từ lúc nào, những vệt máu đỏ trên chiếc áo trắng của cô ngày càng loang lổ và ướt đẫm, nhoe nhoét ra cả đôi tay nhỏ nhắn. Anh Đào nghiêng đầu ra từ căn bếp, tròn mắt vì bóng dáng của Tường Vy đã không còn trong nhà; đống quần áo vẫn vứt bừa bộn ở giường chưa dọn gọn. Tường Vy đi đâu rồi?!
Anh Đào ra cửa đảo mắt tìm kiếm, nhưng không gian u tối này chẳng cho phép cô nhìn khung cảnh một cách rõ ràng. Đang yên đang lành, tự nhiên áo trắng chuyển màu, rồi trong lúc miễn cưỡng thay đồ, người chủ nhà lại biến mất không báo trước một lời, Anh Đào bỗng có linh cảm chẳng lành. Nếu đây là một trò đùa của Tường Vy… Mà không! Lý do gì để Tường Vy trêu đùa Anh Đào vào lúc căng thẳng thế này?
Anh Đào cất tiếng gọi lớn, thầm hy vọng sẽ nghe thấy lời hồi đáp của Tường Vy đâu đây. Sau mười phút đứng bên cửa ra vào, Anh Đào chỉ cảm nhận được âm thanh cô độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254346/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.