Cẩm Tú lẽo đẽo đi theo cô gái, càng ở gần càng cảm thấy một luồng khí u ám, lạnh lẽo bủa vây nhưng không tài nào giữ khoảng cách xa hơn – cơ thể cô vẫn cứ vô thức bước đi đều đều. Cô ta không phải là con người, vì chẳng người nào có thể đi xuyên qua cánh cổng đóng kín. Lẽ nào Cẩm Tú có khả năng nhìn thấy hồn ma? Nếu thế, sáng nay đúng thật là hồn ma của Khuê đến báo cho cô biết sự tình.
Tay của Cẩm Tú vẫn đang lẩy bẩy. Nghĩ đến việc trước mặt mình là hồn ma của người đã khuất, cô tất nhiên không thấy ổn chút nào, nhưng vì lời cảnh báo Trinh có thể đang gặp sự cố giống Khuê, Cẩm Tú không thể nhắm mắt làm ngơ. Còn vì sao họ lại mò đến bờ suối giữa đêm, cô tạm không tìm ra câu trả lời xác đáng nào. Trước mắt, cứ giúp đỡ Trinh đã, rồi họ sẽ cùng nhau kiếm lời giải đáp.
Cô gái kia tiếp tục đi xuyên qua hàng rào gai, trong khi Cẩm Tú lúc trước đã phải lấy một chiếc đèn pin nhỏ ở trong nhà để soi đường. Ban ngày mọi thứ đều tỏ rõ, không nghĩ đến đêm, khung cảnh nơi đây lại mang vẻ hoang vu và rùng rợn, độc một màu đen ớn lạnh. Cẩm Tú chỉ muốn chạy một mạch về nhà, chui vào chăn với hai em gái và ngủ đến sáng, nhưng nếu tinh mơ, người đợi cô ngoài cổng lại là Trinh, cô chắc chắn sẽ ân hận mãi.
Hóa ra, ở bờ suối, Cẩm Tú có thể ngắm vầng trăng sáng lấp ló sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254339/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.