Đang mặt dày đu bám để được vào nhà họ Trịnh nên trước sự tử tế bất ngờ này, Gia Huy không khỏi ngỡ ngàng.
Vợ chồng ông Minh mời anh vào nhà, thết đãi một bữa thịnh soạn, không ngừng xin lỗi vì những thất lễ trong thời gian qua, đồng thời nhấn mạnh sự xuất hiện của anh là phúc đức mấy đời mà nhà ông có được.
Gia Huy gật đầu như giã gạo. Mặc dù đã muối mặt nhiều lần, nhưng xem như anh đã thuận lợi bước vào nhà họ Trịnh danh giá. Trong lúc đang trò chuyện vui vẻ, Gia Huy nhìn thấy một người làm bưng khay đồ ăn, bước vào dãy nhà khang trang ở phía bên phải nhà chính. Chợt, anh nghĩ đến cô chủ xanh xao đã phũ phàng đuổi mình về lần trước.
– Những người khác trong nhà không ăn cùng sao?
– Con trai tôi, Minh Hưng đã đi du học được một năm nay. Còn Lan Phương, con gái tôi, sức khỏe không tốt lắm, nếu không phải dịp gì đặc biệt thì sẽ ăn ở trong phòng. Bình thường con bé cũng ít khi ra ngoài.
Liếc nhìn vẻ mặt dửng dưng của bà Nga khi nghe nhắc đến Lan Phương, Gia Huy gật gù mường tượng ra vấn đề; vì nhà quá nhiều âm khí nên mới khiến cho người bệnh tật quanh năm, đã thế còn gây bất hòa trong gia đình, chẳng làm gì cũng tự nhiên chán ghét nhau.
Cơm nước xong xuôi, ông Minh dẫn anh đến một dãy nhà dành riêng cho khách, từ đây có thể nhìn thấy chỗ ở của cô Lan Phương, nhưng cánh cửa sổ lúc nào cũng đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254287/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.