Sau khi con hổ răng kiếm bỏ đi, Nguyễn Long mới thở phào nhẹ nhõm. Chờ thêm một lúc lâu, cảm thấy an toàn hắn bèn trèo xuống tiếp thêm củi để đống lửa có thể duy trì cho đến sáng. Nơi đây nguy hiểm hơn hắn tưởng rất nhiều. Cũng may hôm qua khi hắn đến trời đang mưa, nếu không thì toang rồi. Buổi sáng nhìn như an toàn nhưng ban đêm thật kinh khủng. Hắn cần phải cẩn thận hơn nữa. Trèo lên căn lều, hắn trầm ngâm:
“phải tìm cách để tự vệ, lỡ đây có loài báo này mèo nào có thể lên cây thì khốn”.
Hơn nữa ban ngày cũng chưa chắc an toàn, hắn đâu thể nào trốn mãi trên cây, hắn phải đi kiếm ăn và tìm cách rời khỏi đây nữa. Muốn tránh thú dữ thì cũng có nhiều cách, đống lửa khi nảy là một cách hữu hiệu nhất, ngoài ra có thể làm hàng rào hay đào hố xung quanh đây. Thế nhưng những biện pháp này chỉ hữu hiện khi hắn không di chuyển, hơn nữa hắn cũng chẳng có trong tay dụng cụ cần thiết để thực hiện. Trốn tránh không phải là cách, chỉ có dũng cảm đối đầu với nó mới có hy vọng.
Hắn cần vũ khí, cần sự mạnh mẽ và linh hoạt. Đúng, hắn phải rèn luyện chính mình, không chỉ dùng mỗi đầu óc mà còn dùng sức mạnh tay chân. Đây cũng không phải là trái đất nên yếu đuối chỉ có con đường chết. Nghĩ đến đây, lập tức trong đầu hắn hiện lên một bảng kế hoạch rèn luyện khắc khổ. Hắn lại nhập định để lấy lại tinh thần rồi tiếp tục đánh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-linh/2605002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.