Chương 31: Bố Cục Của Thánh Nhân 
Cao Bá Quát bị Lý Bôn lôi đi, tốc độ như gió cuốn. Chẳng mấy chốc đoàn người đã rời khỏi chiến trường huyên náo. 
Đi được nửa giờ, trước mặt xuất hiện một ngọn núi cao, trông khá hiểm trở. Mọi người dừng lại, quay đầu nhìn Lý Bôn, Triệu Túc lên tiếng: 
"Ngươi đem hắn theo làm gì?", trong giọng nói mang vẻ hậm hực. 
"Chơi được không?", Lý Bôn rắn mắc đáp. 
"Hừ", thấy không ai lên tiếng Triệu Túc cũng không nói nữa. 
Lý Bôn thả Cao Bá Quát ra, tiến về phía một vách núi bằng phẳng. Triệu Tam Trinh cũng đi cùng. Hai người đến bên vách núi, Lý Bôn lấy ra một vật kim loại nửa hình tròn khảm vào chỗ lõm vào trên vách núi. Triệu Tam Trinh cũng làm tương tự, lấy ra một nửa còn lại khảm vào. 
Lập tức chúng sáng lên, vách núi mở ra một khe hẹp chừng hai người đi lọt. Mọi người không ai bảo ai lần lượt đi vào, Cao Bá Quát cũng đi theo. Lý Bôn và Triệu Tam Trinh thu lại hai mảnh kim loại rồi cũng cất bước theo sau, vách đá lập tức trở lại như thường không nhìn ra dấu vết. 
Vừa vào cửa, trước mắt Cao Bá Quát liền sáng lên. Họ đang ở trong một hang động cực kỳ rộng rãi, bên trên đính đầy dạ minh châu làm không gian cực kỳ sáng sủa, không có cảm giác ngột ngạt. 
Phía cuối hang có một đài cao, bên trên đặt hai bức tượng một nam một nữ. Nam thì anh khí bức người, khuôn mặt nghiêm nghị, bên dưới đóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-linh/2604972/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.