Chương 36: Vinh Quang Không Phải Tự Nhiên Mà Có 
"Không chạy nữa, ta chịu hết nổi rồi!" 
"Hừ! Chạy không nổi cũng phải chạy cho ta, nếu kẻ địch phía sau ngươi, liệu hắn có cho ngươi thời gian để nghỉ!" 
Một đám người vừa chạy vừa kêu cha gọi mẹ. Dẫn đầu đoàn người chính là Nguyễn Long, cuối đoàn là Mai An Tiêm, còn Mai An Long thì chạy bên ngoài. 
Bọn họ đã chạy hơn hai mươi vòng quanh Hồng thôn nhưng Nguyễn Long vẫn chưa dừng lại. Phải biết toàn bộ gò đất nơi Hồng thôn định cư có diện tích hơn hai ngàn công (1 công bằng 1000m vuông, hai ngàn công đương đương hai cây số vuông),chu vi của nó cũng lên đến bốn, năm cây số. Hai mươi vòng tương đương cả trăm cây số. Dù cao thủ Thiên cảnh như Mai An Tiêm và Mai An Long cũng cảm thấy không tiêu. 
Bọn họ không hiểu cũng đồng thời khâm phục Nguyễn Long, hắn rõ ràng tu vi không cao nhưng sức bền thật sự quá trâu. Lúc này người hắn mồ hôi nhễ nhại, miệng không nói tiếng nào, đốc thúc những người khác toàn do Mai An Tiêm và Mai An Long chịu trách nhiệm. Bọn họ vừa mệt bở cả hơi, vừa phải la mắng bọn người cấp dưới, hết cách, dù sao cũng mang danh huyến luyện trưởng. 
Đến vòng thứ hai mươi ba, bỗng một tiếng"xoẹt" vang lên trong đầu Nguyễn Long. Một luồng khói trắng mỏng manh bốc lên từ đỉnh đầu hắn, Lạc Đồ trước ngực lại loé sáng một lần nữa. 
Đột phá! 
Vậy mà hắn lại đột phá trong lúc chạy. Những ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-linh/2604965/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.