Ba mẹ Tuấn đứng cạnh nhìn tình hình hơi căng thẳng dù lòng cũng không hề ưa mẹ con của Quyên nhưng họ cũng nhẹ giọng lên tiếng rồi gàn ba tôi lại
-Thôi anh đừng gắt với họ nữa.để coi bà ấy đến đây có chuyện gì?
Nghe mẹ Tuấn lên tiếng như thế, con Quyên bên ngoài liền chậm rãi đi vào. Nó đặt giỏ trái cây đang cầm để trên bàn, rồi nó đưa mắt qua nhìn Tuấn với thái độ lo sợ. Nó ấp úng nói
-Dạ hôm nay con và mẹ con qua đây hỏi thăm tình hình của anh Tuấn, và...và…
Con Quyên nói đến đây, Tuấn đang ngồi trên giường liền cất tiếng chen ngang
-Và coi thằng Tuấn đã sắp c.h.ế.t hay chưa hả em?
-Không có, em không có ý đó đâu anh? Em chỉ muốn xem anh đã khỏe lại chưa thôi ạ?
Mẹ Quyên cũng tiếp lời
-Đúng đấy mẹ con tôi mấy hôm nay đã biết lỗi của mình rồi, cháu nó còn nhỏ, suy nghĩ cũng chẳng được khôn lắm. Tôi có mắng chửi cháu và cháu cũng đã biết sai. Hôm nay tôi muối mặt đến đây chỉ mong mọi người thông cảm mà bỏ qua cho nó cháu một lần, từ nay về sau tôi hứa sẽ không để cháu gây họa một lần nào nữa đâu ạ.
Lời nói và gương mặt của mẹ quyên và cả Quyên nửa thật sự rất thành khẩn. Nên cuối cùng sau một lúc thuyết phục thì ba mẹ Tuấn cũng gật đầu đồng ý rút đơn thưa và cho Quyên một cơ hội. Hai người họ nghe vậy liền vui mừng và rối rít cảm ơn liên tục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728982/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.