Đưa tay lên định lấy hộp cafe hạt rang xay của Trung Nguyên xuống thì bất ngờ cũng có một bàn tay đưa lên chạm chung vào hộp cafe tôi đang cầm rồi giật mạnh.
Tôi vì hành động ngang ngược này khá là ngạc nhiên và bực mình nên liền thu cánh tay về và quay lại nhìn người đối diện định bụng nói chuyện phải trái và hỏi họ tại sao còn nhiều hộp không lấy mà phải cố tình giành giật cùng với tôi.
Nhưng khi tôi quay lại liền giật mình khi nhận ra người đang đứng trước mặt tôi chính là Diệp. Cô ta cầm lấy hộp cafe với nét mặt hả hê và ánh mắt hống hách đang nhìn tôi thách thức. Kế bên còn có cả Quyên và mẹ chồng cũ của tôi…Họ cũng đang nhìn tôi với ánh mắt không chút thiện cảm. Nhưng mà bây giờ đối với họ thiện cảm hay không tôi cũng không mấy quan tâm nữa.
Mấy lời trong miệng tôi định nói ra liền nuốt trôi xuống bởi vì tôi biết đối với ai thì có thể nói chuyện một cách đàng hoàng, chứ đối với họ một người ngang nhiên cướp chồng tôi, một người là em chồng, một người là mẹ chồng đã từng sĩ nhục và xua đuổi tôi ra khỏi nhà bằng mọi cách, từ ngày đó tôi đã không còn muốn nhìn thấy mặt họ nên bây giờ tôi biết mình có đôi co thì cũng thế thôi thì họ đâu có nói chuyện lý lẽ tôi nói cũng bằng thừa.
Nghĩ thế nên tôi liền quay đi, định bụng trách mặt họ một lúc khi họ đi khỏi quầy rồi hẵn quay lại tìm hộp cafe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728906/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.