Cầm lấy bộ hồ sơ của mình, trong lòng tôi ức đến độ sắp khóc ra thành tiếng, trường hợp này ngoài dự đoán của tôi, với lại cũng do Tuấn bảo tôi vào làm nên tôi đã nghĩ chắc ăn là mình sẽ được nhận. Giờ đây vì chưa lường trước được cớ sự thế này nên tôi không biết phải ứng biến thế nào. Đôi chân như tảng đá đè nặng nên cứ ôm bộ hồ sơ mà đứng đực ra đấy, ngó mắt qua cầu cứu cái Thu, nhưng Thu và những người trong phòng này đều chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt ái ngại đến bất lực. Còn cô gái trước mắt thì lại vô cùng hả hê.
Cô ta bước đi tới, đưa bàn tay trắng ngần nâng mặt tôi lên rồi nhìn tôi trừng mắt cảnh cáo
-Tao nói cho mày biết, chức vụ thư ký của giám đốc chỉ do con Diễm Châu này làm, ngoài ra bất cứ con nào bén mảng đến muốn thay thế tao. Thì tao không để yên đâu? Cút…
Cô ta nói xong liền hả hê bước đi. Tiếng guốc nện lên nền gạch cọc cọc đến đáng sợ. Tôi đứng thất thần, nước mắt vô thức trào ra…
Thu nhìn cô ta đi khỏi mới liền đứng lên đi tới chỗ tôi. Thu e dè hỏi
-Mày không sao chứ Hằng?
Tôi lắc đầu nhưng cổ họng nghẹn đắng không nói nên lời. Thu thấy vậy chỉ biết thở dài rồi đưa cho tôi miếng khăn giấy bảo tôi lau mặt. Sau đó nó nói
-Diễm Châu là thư ký, cũng kiêm luôn chức vụ là vợ sếp. Cô ta ngang tàn, hống hách lắm nên trong công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728901/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.