Hai người Tuấn Anh và Khải Vũ bên này nghe xong những luận điểm mà Kiến Phương vừa phân tích về đám cương thi kia thì cả hai không hẹn mà cùng cười rồi liền giơ ngón cái lên để làm ra cử chỉ like để khen ngợi ông bạn, Khải Vũ nói thêm:
- "Không hổ danh là bậc thầy đánh giá đối thủ, vậy thì đếm đến ba rồi anh em mình cùng lên!!!"
Cả hai người Tuấn Anh và Kiến Phương đều đáp ứng, Tuấn Anh nói:
- "Được, nhưng mà tôi đếm....."
Hai người Khải Vũ, Kiến Phương cùng gật đầu:
- "Ok, nhanh đi, ngứa ngáy tay chân lắm rồi!!!"
Tuấn Anh đang định hô thì quay lại rồi hỏi cho chắc chắn:
- ''Hai người các cậu sẵn sàng chưa???''
Khải Vũ lúc này vốn đã ngứa ngáy chân tay:
- "Hỏi thừa... ra hiệu nhanh đi!!!"
Tuấn Anh nghe vậy thì cũng nhếch mép lên mà cười một cách xấu xa rồi đang định hô lên thì Kiến Phương lại đưa ra một ý khác:
- ''Mà từ từ đã hai cậu, mà sao tôi thấy khu rừng này chỉ khoảng hơn trăm hecta mà lại chứa cả một đám cương thi khủng thế nhỉ!!!''
Khải Vũ gạt đi:
- ''Kệ thôi, cứ đánh đi đã!!!''
Khải Vũ vừa dứt lời thì Tuấn Anh đã hô:
- "Ba, lên..."
Tuấn Anh vừa dứt lời thì hắn liền một bước lao ra và trở thành người đầu tiên xông ra khỏi thân cây mà ba người đã đứng nép trước đó, nói qua thì Tuấn Anh trước đó đã cởi bỏ phép ẩn thân, nắm chắc trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-kieu-nam-nhan-nao-loan-cuu-gioi/2484797/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.