Nghe Tịnh Hòa hỏi thăm như vậy, Tuấn Anh cũng thở dài rồi khẽ lắc đầu ngập ngừng một chút rồi sau đó mới kể lại cho Tịnh Hòa về sự việc xảy ra từ lúc bắt đầu cho tới hiện tại và lý do vì sao cả ba người lại ở nơi này để ăn hành bởi một con cương thi đó, sau khi nghe Tuấn Anh tường thuật lại xong thì Tịnh Hòa cũng chắp tay rồi buông một câu phật hiệu:
- Thiện tai, thiện tai, thấy được lòng hiếu thảo của các cậu đối với cha mẹ thật đáng ngưỡng mộ, nghe xong hoàn cảnh của ba cậu thì tôi cũng muốn tham gia và sẽ hết mình giúp đỡ các cậu một tay vậy và hy vọng sau lần tôi có thể kết bạn với các cậu!!!
Kiến Phương hỏi đểu:
- Kết bạn với ba người bọn tôi làm gì???
Tịnh Hòa nghe Kiến Phương nói vậy thì gãi đầu mà thở dài mà giãi bày tâm sự:
- Haizz, thì tôi cũng không có nhiều bạn lắm và biết các cậu đều có hiếu với cha mẹ mình như vậy, tôi cũng mong được như ba cậu nhưng không được à!!!
Khải Vũ nghe vậy thì hỏi:
- Sao phải mong???
Tịnh Hòa như bị chạm vết thương lòng thì buồn rầu rồi thở dài đáp:
- Haizz, tôi vốn là một cô nhi, tôi còn không biết cha mẹ mình là ai, từ lúc sinh ra tôi đã bị người đó bỏ rơi, người đó không cần tôi nên đã để tôi tự sinh tự diệt và may mắn là tôi được một vị phật cứu sống và khi tôi 5 tuổi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-kieu-nam-nhan-nao-loan-cuu-gioi/2484785/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.