“Bồ-đề bổn vô thụ
Minh kính diệc phi đài
Bổn lai vô nhất vật
Hà xứ nhạ trần ai?”
“Bồ đề vốn không phải một loài cây
Tấm gương sáng cũng nào phải đài gương soi
Xưa nay chưa từng nhiễm phải vật gì
Bụi trần bám vào đâu được?”
- Người đời sau đem bài kệ này gán cho Lục Tổ Huệ Năng, vì mục đích tốt dỡ xấu đẹp thế nào thì không biết.
Chỉ là với tác thì nó chẵng khác nào bêu xấu Huệ Năng tâm tính cao ngạo, nói xằng không thực tế, thoát ly giáo lý hiện thực của đạo Phật.
Có lẽ vì tác không hiểu ý nghĩa thực sự của bài kệ này hoặc đạo Phật trong lòng tác không phải đạo Phật trong lòng người viết kệ này.
- -----------
(P/s: Dòng thời gian hiện tại tới chương này là cuối tháng 9 âm lịch năm 182.
Hoàng Hùng rời đi Âu Lạc 1 năm rưỡi.
Còn khoảng gần 2 năm là khởi nghĩa Hoàng Cân nổ ra theo lịch sử)
“Công tử!
Phía trước chính là chùa Bạch Mã!
Nghe nói Minh Đế từng mơ thấy Thiên Trúc Thần Phật,
Nên cho người đi Tây Vực, cầu mời cao tăng Phật giáo đến Trung Nguyên giảng đạo.
Bạch Mã chính là ngôi chùa Phật giáo đầu tiên cũng là lớn nhất Trung Nguyên hiện giờ.
Trong chùa hiện tại có …”
- Thanh niên cao lớn vừa ghìm cương ngựa lại vừa hướng cánh tay vượn chắc khỏe như cương thép lên ngọn núi xa xa, giảng giải.
Đoàn người vừa nghe hắn nói vừa đưa mắt về nơi tay chỉ.
Chỉ thấy trên đỉnh núi mọc lên nhiều ngọn tháp nguy nga tráng lệ, kéo xuống lưng chừng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571929/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.