“Thúc thúc!
Trà tới”
- Hoàng Hùng đẩy cửa vào phòng, xách theo một ấm trà nóng.
Hoàng Thừa Ngạn lườm hắn cười khinh bỉ:
“Không phải nói đi mấy năm rồi về tiếp quản sự nghiệp sao?”
Hoàng Hùng cười hà hà trả lời:
“Thế sự xoay vần, ai nói trước được.
Cháu cũng đâu biết Lưu Hoành lại ngớ ngẫn đến vậy, đem việc thanh lọc Hồng Nghĩa đường giao cho chúng ta”
Hoàng Thừa Ngạn cũng bật cười lắc đầu:
“Chớ đánh giá hắn quá thấp.
Nếu ta là Lưu Hoành ta cũng sẽ làm vậy.
Đây là thiệt thòi do thiếu thông tin thôi, lại còn cảm thấy mình rất trâu bò, nắm mọi sự trong lòng bàn tay.
Nhưng chúng ta cũng phải lấy Tào Tiết làm gương”
Hoàng Hùng gật đầu, nghiêm cẩn xin vâng, sau đó lại rót cho Hoàng Thừa Ngạn một chén trà, hỏi:
“Trên đường cháu về thấy có khá nhiều đội buôn của chúng ta lên Nhữ Nam.
Kiểm tra gắt gao như vậy mà thúc thúc còn ráng đi làm gì cho khổ?”
Hoàng Thừa Ngạn nheo mắt cười nói:
“Tiểu tử ngươi đúng là giỏi quăng việc.
Đi gặp Lưu Hoành xong thì không còn cần biết chuyện sau đó thế nào.
Hay là ngươi thật muốn làm thái giám theo hầu tên kia như lời đồn?
Cẩn thận mẹ ngươi đánh tét mông!”
Hoàng Hùng tự pha chén trà đánh ực phát, lạnh nhạt nói:
“Cho dù cháu có muốn thì Lưu Hoành cũng sẽ không đồng ý.
Thập Thường Thị đều thân cô thế cô, mặc dù có thể ngã nghiêng một chút nhưng cuối cùng còn phải dựa vào hắn.
Phía sau cháu lại có cả Giang Nam và đồng bào, ít nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571922/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.