Cảm ơn vYJMw02016 và Quân Thượng vì đề cử!
Chương này là hôm qua, viết vội quá không chỉnh sửa kịp, nay mới up!
Tối lại thêm 1 chương.
“Sinh vi nam tử yếu hy kỳ,
Khẳng hứa càn khôn tự chuyển di.
Ư bách niên trung tu hữu ngã,
Khởi thiên tải hậu cánh vô thuỳ.
Giang sơn tử hĩ sinh đồ nhuế,
Hiền thánh liêu nhiên tụng diệc si.
Nguyện trục trường phong Đông hải khứ,
Thiên trùng bạch lãng nhất tề phi”
- Xuất Dương Lưu Biệt, Phan Bội Châu
Tạm phiên ý (nhưng không phải dịch lời):
“Làm trai đừng có sống an nhàn,
Sung chữa rụng xuống lại tiếc than.
Vì nghiệp trăm năm mà phấn đấu,
Lo gì chẵng có người theo sau.
Điêu linh trăm họ, giữ trong lòng,
Lời xuông hiền thánh, bỏ ngoài tai.
Xin làm biển Đông một ngọn sóng,
Dẫn thuyền dân tộc cùng đứng lên”
(P/s: nhắc lại, đây không phải dịch, hoàn toàn chỉ là ý hiểu của tác với bài thơ)
“Giết!” “GrừaAAA!”
Chiến trường máu vẫy, kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, không có chữi mắng lung tung, không có nói lý giảng đạo, chỉ có ánh đao bóng kiếm, minh thương ám tiễn, toàn là giết chóc và cuồng giận.
Trời thu hiu hắt, nắng tạc đầu như lửa trời giáng trần, mưa bão năm nay ít, khí oi bức cực kỳ.
Một chút gió ẩm từ biển thỉnh thoảng nổi lên, nhưng trãi qua mấy chục dặm đường thì chúng chỉ có thể đủ để xoa dịu phần nào địa thế,
Chứ hầu như chẵng có chút tác dụng nào trong việc lắng lại sự điên cuồng của những con người đang lao vào nhau thí mạng đổi mạng.
Từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571904/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.