Cám ơn vì sự ủng hộ của bạn Koser Arima, bạn vào comment cãi làm chi cho nó khênh tiêu cực lên người, tác chỉ quãi mấy cụ report cố thôi còn comment thì thích nói sao thì nói.
Cám ơn bạn Ngu Nhân đã đề cử, tác cũng dựng dàn tới chương 33 rồi mà đắp chữ vô nó mới mệt, nhiễm cv nặng quá, viết xong đọc lại lại muốn sửa.
Cám ơn bạn HL đã tặng quà, tác không biết bạn nguyện ý lộ danh tính không nên tác để tên viết tắt thôi.
“Bước tới đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa”
- Trích bài thơ ‘Qua đèo Ngang’ của nữ học sĩ Nguyễn Thị Hinh, giữ chức Cung Trung Giáo Tập dưới thời Nguyễn triều đệ nhị đế Minh Mạng.
(P/s: Cung Trung Giáo Tập = giáo sư trong cung, chuyên dạy học cho công chúa và phi tần)
“Lạc Hùng”
“Lạc Hùng”
“Lạc Hùng”
Hoàng Hùng theo bản năng choàng tỉnh giấc bật người dậy thủ thể.
Hắn thấy mình đang đứng tại một nơi xa lạ, xung quanh không có bóng dáng anh em sáu quái hay bất kỳ dấu vết nào của lửa trại.
“Ngô ca!
Lê ca!
Các vị ca ca!
Tiểu Ô!”
Hô to mấy tiếng không có kết quả thì Hoàng Hùng cũng im luôn vì sợ thú rừng săn mồi ban đêm nghe tiếng mà tới.
Xung quanh tối đen như mực, ngước nhìn lên thì bầu trời hoàn toàn một màu đen huyền như tấm áo lụa nhuộm đen đơn xơ không chút trang trí.
Dường như mây đen đã che phủ ánh trăng và các vì sao, chỉ có một số loài côn trùng phát sáng đang lập lòe thoắt ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571887/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.