“Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh”
- Lời bài thơ ‘Màu tím hoa sim’ của nhà thơ Hữu Loan, đã được phổ nhạc.
Xích Tu bị trói gô lại, mặt mũi bầm dập, toàn thân tươm máu.
Hắn nhìn tình cảnh xung quanh, bộ hạ thân thuộc chỉ còn loe nghoe vài người.
Ít khó đánh nhiều, lại thêm sĩ khí bị chèn ép ngay từ đầu, chủ tướng thì bị một lão đầu râu bạc đánh cho răng rơi đầy đất, nên mặc dù kiên quyết chống trả thì kết cục chỉ càng thê thảm.
Xích Tu ngước lên nhìn Bộ Hùng Đoàn, khinh bỉ phun một bãi nước miếng.
“Đồ chó hoang!
Ngươi không xứng đáng là con cháu Thiền Vu, không xứng đáng là người Tiên Ty!”
Bộ Hùng Đoàn bị chữi thì tức tối không chịu nổi lại xông lên đánh đấm Xích Tu.
Đúng vậy, 7-8 phần 10 thương thế của Xích Tu là do Bộ Hùng Đoàn gây ra, bởi vì trong chiến trận thì Đồng Uyên chỉ dùng thời gian ngắn liền đánh hắn Xích Tu ngã ngựa.
Nếu không phải Xích Tu đã hạ tử lệnh chống trả, cộng thêm những người còn sót lại của trấn Hồ Nguyệt nổi mắt đỏ, điên cuồng đâm chém, đem ý hận thù lan truyền đến những chiến sĩ của bộ lạc khác.
Thì trận chiến này hẵn là sẽ kết thúc trong chóng vánh, bộ hạ của Xích Tu cũng không chết nhiều như vậy.
Bộ Hùng Đoàn đánh đấm vài cái thì lại đau tay đau vai, vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571880/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.